Thấy dĩa mắm còng lại nhớ ông
Hồi xưa hay nhắm rượu vời trông
Quen hơi ruộng rẫy không đành bỏ
Nhang khói chiều hôm ngoại thỏa lòng
Nhớ ông nên cháu quí thương bà
Vò võ ngày buồn đêm vắng xa
Lời ru lẫn với hương trầu đậm
Rổ mía, nồi khoai… cũng vị nhà
Ngoại ơi! mai cháu phải đi rồi
Chiu chắt tình quê chẳng lúc vơi
Đến mùa cơm mới về bên ngoại
Mắm còng, rau đắng ấm lòng vui!
Nguyễn Kim
Theo Tạp chí Văn nghệ Long An 04/2015
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Đang truy cập : 21
Hôm nay : 1642
Tháng hiện tại : 188952
Tổng lượt truy cập : 10413038