Thứ bảy 20/04/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Thư gởi Ba

Chắc bây giờ ba đang rất bất ngờ phải không khi nhận được bức thư của đứa con gái từ một nơi xa xôi. Ba ơi! Ở nơi đó, ba có vui không? Có hạnh phúc hay là giống con và mẹ ở đây, chỉ là khi trò chuyện với nhau, mẹ và con lại che giấu cảm xúc. Vâng, cái cảm xúc đã theo con ngót đã mười lăm năm trời. Ba ơi, ở chân trời đó, dù không có con và mẹ, ba cũng cố gắng sống cho vui vẻ, ba nhé! Chỉ là hôm nay, con nhớ ba, muốn nói với ba rất nhiều thứ...

Ba đã xa con mười mấy năm trời, đến giờ, con vẫn không được nhìn thấy khuôn mặt của ba ngoài đời. Mẹ kể rằng: nhà mình ngày trước khó khăn về mọi thứ. Lúc đó, ba và mẹ lấy nhau và ra riêng nhưng chỉ được ông bà nội cho vẻn vẹn một căn nhà vách lá mục nát cạnh mé sông. Hằng ngày, ba chạy xe ôm chở khách đi tứ xứ, mẹ làm lụng vất vả trên những cánh đồng dù mưa hay nắng. Vậy mà, nó chỉ đủ cả nhà có cái ăn, cái mặc qua ngày, không dư được đồng nào. Tuy vậy, ba và mẹ vẫn yêu nhau thắm thiết, và con cũng được sinh ra từ cái tình yêu đó.

 

Rồi một hôm, ba qua đời khi mà con chưa kịp đầy tháng. Hôm nhận được tin ba vì một người đi đường thoát khỏi tên cướp mà bị chúng đâm một nhát vào ngay tim, hai hàng nước mắt mẹ chảy dài trên má và mẹ ngã quỵ dưới sàn nhà, con nằm khóc trên giường càng làm mẹ thêm thắt lòng. Ba có biết cái cảm giác một đứa trẻ sinh ra nhưng lại không biết mặt ba mình, chỉ được nhìn thấy ba trong tấm ảnh trên bàn thờ. Tấm ảnh mà nhiều đêm liền mẹ ôm vào lòng rồi khóc nức nở. . .

 

Thời gian cứ vậy trôi đi một cách vô tình, con còn nhớ cái hồi mà con mới lên lớp 1, con đã bị chúng bạn trêu là " đứa không ba" "đứa mồ côi". Ba biết không, lúc đó con chỉ muốn hét thật to như thể không muốn nghe bất kì ai nói điều gì. Mỗi lần như vậy, con cố tỏ vẻ bình thường, rồi khi ra về, con chạy thật nhanh về nhà và ôm chầm lấy mẹ rồi nức nở. Mẹ im lặng rồi cũng khóc theo con.

 

Con đã từng ganh tị với lũ bạn cùng lớp. Chỉ vì chúng nó có ba. Chúng nó được ba cõng trên vai khi đi chơi, được ba dắt tay đến lớp hằng ngày. Lúc đó, con chỉ đứng ở góc lớp và tủi thân. Bây giờ, con đã mười sáu tuổi rồi, con đã trưởng thành và muốn mình trong mắt người khác là một người mạnh mẽ. Con cố gắng giúp mẹ khi có thể, chi sẻ bớt gánh nặng cho mẹ khi ba phải ra đi sớm như vậy. Nhiều lúc con suy nghĩ, con muốn mình sau này trở thành Công an để bắt hết những bọn trộm cướp, bất lương như để " trả thù" cho ba.... Rồi con lại muốn làm một kiến trúc sư, có thật nhiều tiền và tự thảo cho mình một ngôi nhà. Không còn những mái lá tạm bợ, không còn những đêm hai mẹ con phải mất giấc ngủ vì những đêm mưa bão dột hết cả nhà. Những lúc như vậy con lại yêu ba má thật nhiều, sống trong cảnh thiếu trước hụt sau nhưng lại sinh con ra và gồng gánh nuôi con khôn lớn cho đến tận bây giờ. Con vẫn thấy đâu đó, nhiều cảnh gia đình cũng giống nhà mình, không đủ điều kiện, khi biết mình có con rồi lại bỏ. Rồi nhiều lần con nhìn thấy những đứa bé mồ côi, phải sống nơi đầu đường xó chợ, không người quan tâm, không ai nuôi dưỡng, con lại thấy mình thật may mắn. Con may mắn vì con nghĩ con còn có mẹ và con biết rằng ở nơi đó ba vẫn dõi theo từng bước con đi. Nhiều đêm say trong giấc ngủ, con mơ thấy ba, ba đang dang vòng tay ấm áp bước về phía con, con ôm ba, siết thật chặt....rồi gia đình mình lại được ăn cơm và trò chuyện cùng nhau. Ước mơ của một đứa trẻ khao khát tình yêu thương của cha chỉ mong có thế thôi. Nhưng, mơ thì cũng chỉ là mơ...

 

Ba có biết tại sao hôm nay con viết thư cho ba không? Mẹ đang ốm nặng, mà nhà mình thì đào đâu ra tiền để chữa bệnh cho mẹ, nên mẹ chỉ nằm ở nhà và mặc cho cơn bệnh hoành hành thể xác. Con lại sợ, sợ một mai mẹ cũng như ba, ra đi và để lại con bơ vơ giữa cuộc đời này. Sợ sau này con phải chịu cảnh mồ côi cả cha và mẹ. Con sẽ làm gì trong những ngày tháng đó đây? Bây giờ, con chỉ ước mẹ mau khỏi bệnh và mong không đứa trẻ nào phải như con, thiếu đi tình cảm của người thân.

 

Thôi. Tạm biệt ba nhé, hôm nào con lại viết thư cho ba, con phải giúp mẹ một số việc. Ở nơi đó, ba sống tốt và hạnh phúc ba nhé! Con yêu ba!

 

Thanh Trúc

Theo Tạp chí Văn nghệ Long An 4/2015

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 29

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 27


Hôm nayHôm nay : 8224

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 202458

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8660559