Thứ ba 19/03/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Trần Nguyên Chi và những câu thơ bầu bạn

Trần Nguyên Chi và những câu thơ bầu bạn

Trần Nguyên Chi và những câu thơ bầu bạn

Lâu lắm rồi tôi mới được đọc lại những câu thơ đằm sâu cảm xúc. Không trau chuốt ngôn từ, không cầu kỳ thi tứ, những câu chữ trong thơ Trần Nguyên Chi cứ lặng lẽ níu lòng người đọc bởi cái tình, cái chân thật tinh khôi trải ra như những dòng nhậtt ký...Cũng là bến sông, đình làng, cũng là cởi trâu, bắt cá, là luống mạ, là bình bát, hoa mua, là trâm bầu, chùm gởi, quen lắm, bình thường lắm, ai đó vô tâm có thể bảo là "không có gì mới", biết đâu...Nhưng tôi đã có một chiều, rồi hai ba chiều, ngồi bầu bạn với những câu thơ "hoa đồng cỏ nội" của Trần Nguyên Chi, nghe có nỗi gì rưng rưng trong mắt...
Có nỗi gì xui tôi dọn lòng thanh khiết, để biết thương sâu và biết quay nhìn-lâu lắm rồi, tôi đã không như thế...(Đinh Thị Thu Vân)

Đình làng quê ngoại

 

Đình Phú Thượng bên bờ sông Vàm Cỏ

Tự bao đời soi bóng nước cùng mây

Vào mỗi khi mặt nước sông đầy

Vẻ trầm mặc uy nghiêm càng hiện rõ.

Mái đình cổ nếp xưa còn in đó

Trải bao mùa lễ hội kỳ yên

Hồi trống chầu thúc giục bước chân quen

Câu hát bội ru hồn quê dân giã.

Vào lễ hội cả làng rộn rã

Dân Rạch Sâu, Bà Hến rủ nhau về

Từ Xóm Chùa, Bến Đáy, Xóm Hoang

Dâng lễ vật tựu tề chiêm bái

Má thường kể thuở còn con gái

Cứ mỗi năm theo ngoại cúng đình

Trước là lễ tạ thần linh

Sau cầu năm mới mưa hòa gió thuận.

Mấy năm đó đình còn hát bội

Lệ kỳ yên mười sáu tháng hai

Mấy mươi năm má nhớ chẳng sai

Tuồng bữa trước "Thọ Châu Thành Giải Giá"

Tuồng bữa sau "Trịnh Tướng Đả Long Xa"

Tuồng thứ ba "Tiết Nhân Quý Bình Liêu"

Má thuộc cả truyện Đường, truyện Tống...

Ngày lễ hội sân đình đông vui lắm

Cảnh bán buôn, cờ bạc, nhậu nhè

Bên trong đình sân khấu màn the,

Tàng, lộng, phướng màu mè vui hơn tết...

Rồi từ lúc lấy chồng xa xứ

Nỗi chiến tranh con cái bộn bề

Chưa lần nào trở lại đình quê

Má giữ mãi niềm vui thời xa ấy...

Đình quê ngoại vẫn trang nghiêm vắng lặng

Hàng cây già nghiêng bóng mỗi chiều buông

Bến sông quê đượm nét u buồn   

Giờ qua đó, bồi hồi bao chuyện kể.

 

Đường về

 

Đường về quê ngoại xa xa

Bồng em má dắt con qua chuyến đò

Thấy vàm sông rộng con lo

Má ôm con lại con đò sóng xô

Dọc đường Phú Thượng đồng khô

Nhà đâu chẳng thấy mã mồ lạnh tanh

Trâm bầu chen lối cỏ xanh

Hoang Đình quạnh quẽ đã thành tha ma

Đường về cũng chẳng còn xa

Con theo chân má lần qua mấy cầu

Gập ghềnh lắc lẻo Rạch Sâu

Xòm Chùa đã thấy phía đầu hàng cây

Bây giờ quê ngoại còn đây

Má già yếu lắm con đi một mình

Mỗi khi về tới ngang đình

Con thương nhớ má bòng hình ngày xưa.

 

Tuổi thơ tôi

 

Thuở còn nhỏ mỗi khi về quê ngoại

Tôi là đứa cháu được thương yêu

Được các anh ưu ái nuông chiều

dạy chơi cả những trò chơi dân dã..

Ra ngoài ruộng cỡi trâu, bắt cá  

Chiều cởi truồng ra mặt đập tắm sông

Treòo lên cây hái cám, hái bần

Hái chùm gởi rồi nhảy xuống sông đùa giỡn

Đám con nít vô tư không biết gì nguy hiểm

Chạy đi ruồng bình bát tận cành xa

Dọc bên đường mua nở đầy hoa

Sắc hương dạy không đổi thay màu hoang dã

Quê ngoại tôi hiền hòa như luống mạ

Có đàn cò tô điểm cánh đồng xanh

Có bờ tre nghiêng bóng trâu nằm

Nơi bến nước, bờ trâm đàn chim ríu rít

Có mái đình cong nhóm màu cổ tích

Có cây cầu lắc lẻo tuổi thơ qua

Dòng sông quê uốn lượn trôi xa

Vẫn trôi mãi đưa tôi về kỷ niệm.  

 

 

 

 

 

 

 

TRẦN NGUYÊN CHI

Theo TCVNLA 06/2011

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 53


Hôm nayHôm nay : 10134

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 175622

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8322032