Thứ hai - 23/06/2025 09:40
Ca cổ CHUYỆN TỪ CÔN ĐẢO
Tác giả Huỳnh Văn Vũ
*Phụng hoàng:(4 câu)
1- Tôi nhớ mãi một câu chuyện đau thương…
trong chuyến về nguồn thăm côn đảo
2- Giữa một chiều mưa lất phất
câu chuyện lạ lùng khiến lòng tôi phải suy tư
3- Chẳng hiểu vì sao, người phụ nữ kia
Lệ chứa chan, và gọi pho tượng sáp là chồng
4- Có lẽ pho tượng quá giống chồng chị thời niên thiếu
tôi đứng lặng nhìn thắt se lòng, mong tỏ nguồn cơn.
*Vọng cổ
+Câu 1:
Chị ngồi đó bên cạnh anh với chiếc khăn rằn quấn cổ, qua song sắt xà lim tôi thấy mái tóc xanh của chị màu thời gian đã nhuộm trắng đôi… phần…
Đưa chéo khăn lau từng vết thương trên pho tượng với cử chỉ ân cần. rồi chị bỗng thét lên trong cơn tức tưởi, âm vang cả núi rừng, thổn thức lòng nhân loại, lương tri (-)
“Trời ơi! quân tàn ác, hãy trả lời đi! Chồng tôi có tội tình chi? Có phải chăng là tội yêu tổ quốc?”
Cả đoàn người đứng lặng rưng rưng, mưa hay lệ chan hòa trên từng khóe mắt (-)…
+Câu 2:
Không ai bảo ai, cả đoàn người im lặng, nhẹ bước chân đi để chị được trút cạn lòng mình .
Gió lạnh chiều thu, cũng quyện theo câu chuyện tâm tình. Chân muốn bước đi, sao lòng còn vươn vấn, bởi câu chuyện vô tình đã làm rung động tim tôi (-)
Giây phút nghẹn nghào rồi cũng dần trôi, lau ngấn lệ chị trở về thực tại. Gom chút luyến thương còn xót lại, hôn pho tượng lần cuối cùng rồi từ giã bước chân đi…
*Sâm thương:
Ôi! biết bao mến thương
Tấm lòng ai, thủy chung son sắt
Tôi bước chân theo sau
Tìm nguồn cơn, tâm sự đổi trao
Chị lặng nhìn xa xăm
Hình dung bao tháng năm quê nhà
Theo gió chiều lao xao
Câu chuyện xưa bỗng dưng quay về…
+Câu 5:
Rồi Chị kể tôi nghe chuyện mấy chục năm về trước, chồng chị bị giặc bắt giữa một đêm mưa tầm tã khi anh về thăm đứa con thơ vừa mới ra… đời…
Chúng kéo con chị ra khỏi vòng tay anh trong tiếng thét hãi hùng.
Anh chỉ kịp dặn chị đặt tên con là “Thống Nhất”, và chờ anh về khi thống nhất non sông (-)
Nhưng ngày hòa bình, chị còn chi nữa để chờ mong, vì bạn tù báo tin anh đã hy sinh ngoài Côn Đảo.
Cuộc sống mưu sinh tháng ngày tần tảo, nay chị mới ra đây tìm mộ của chồng (-)
+Câu 6:
Tôi thấy nhói lòng, lại thêm một câu chuyện bi thương, Côn Đảo ơi! Còn bao nhiêu câu chuyện nữa?
Lịch sử sang trang qua rồi cơn binh lửa, các anh đang yên nghỉ nơi côn đảo thiên đường không còn địa ngục nữa chị ơi!
Chiều xuống dần, sương trắng phủ khắp nơi, chia tay chị sao lòng đầy lưu luyến.
Tôi dõi mắt trông theo thầm khấn nguyện, cầu mong chị sớm tìm được mộ chồng (-)
Ôi! tiếng hàng dương reo hay tiếng non sông? tiếng khí phách của người xưa vang vọng lại?
Mai dẫu chia xa tôi vẫn còn nhớ mãi, những câu chuyện bi hùng nơi côn đảo thiêng liêng.
-------HẾT-----