Thứ hai - 04/03/2024 20:35
Bài vọng cổ TÂM SỰ NGƯỜI LÍNH ĐẢO
Tác giả: Nguyễn Minh Tuấn
MINH TUẤN
Nói lối
Biển đảo Trường Sa mây giăng mờ bóng biển
Gió trở mình mang hương vị xuân sang
Chiều ba mươi lòng chợt nhớ mênh mang
Xuân đã đến, con chưa về thăm mẹ
Vọng Kim Lang
Con sóng rập rờn se lạnh giữa…Chiều xuân.
Sao nhớ quê hương nhà
Những bước chân quân hành
Qua mấy dặm sơn khê
Qua nơi đảo xa, đảo ngầm
Rồi một chiều đơn vị dừng chân
Sao lòng chợt buồn rưng rức
Vói tay hái đóa hoa rừng
Màu sắc điểm sang xuân
Bâng khuâng nhớ thương vô cùng
Với bao dáng hình thân thương
Giờ đây ở nơi quê nhà
Chắc mẹ già đang ngóng trông con
Ngồi ôn ký ức tuổi thơ
Với bao đồng đội xa quê
Chung trà ấm lòng người đêm đông
Ta quây quần đón chờ đêm xuân.
Vọng cổ
1/ Nhìn sóng giỡn biển khơi, những áng mây trôi mờ mờ nơi biển đảo, chiều cuối năm mây ơi đừng bay vội vã, hãy cho tôi gởi chút niềm riêng về tận quê… nhà. Nơi mái nhà xưa có hình bóng mẹ già. Chắc giờ này mẹ tôi đang đun nồi bánh tét, bên mái hiên nhà ấm áp mảnh tình quê. Mùi rạ đốt đồng quấn quít tuổi thơ, hương nếp mới vấn vương tình xứ sở, Tết đến chạnh lòng người lính ở đảo xa, văng vẳng lời ca qua điệu hò Đồng Tháp.
(Nói dặm) Nhớ từng mái lá ven sông Vàm Cỏ
Chở cánh lục bình ký ức ngày xưa
Dẫu bao năm tháng xa nhà
Còn thương hoa tím mặn mà trên sông
2/ Từ chốn biên cương con luôn nhớ về nơi ấy, một thành phố thân yêu chan chứa biết bao tình. Nơi đã in sâu kỉ niệm đời mình. Từng ngõ phố, con đường quen thuộc, từng nụ cười ánh mắt người thương. Chiều công viên sánh bước bên em, lời muốn ngỏ ngập ngừng chưa dám nói, để nhớ, để thương bên lòng thổn thức, khi xa rồi ray rức buổi chiều xuân.
Nói lối
Một dải biên thùy sừng sững giữa biển khơi
Mỗi tấc đất biên cương ấm tình người giữ đảo
Đồng đội bên nhau một lòng son sắt
Nghe hồn non nước dậy mùa xuân.
Vọng cổ
5/ Con cũng biết mẹ đang mong con, xuân này sẽ về với mẹ. Nhưng mẹ ơi! Tuổi trẻ ước mơ vì sự bình yên non sông gấm vóc, con phải cùng đơn vị đón xuân trong cái Tết xa… nhà. Một chút nữa thôi là đến phút giao thừa. Ngoài biển khơi muôn trùng con sóng vỗ, như bao lời nhắc nhở của tiền nhân. Rằng, đất nước này luôn trọn vẹn mùa xuân. Người lính biển ngày đêm canh hải đảo. Xuân nơi đâu cũng là xuân quê mẹ, người nơi đâu cũng chan chứa biết bao tình.
6/ Nhắn cùng em, anh đón Tết ở miền xa, nhưng tình vẫn bên em đi dạo chợ hoa xuân giữa lòng thành phố. Nhớ buổi tiễn đưa bàn tay em còn nắm chặt, đôi mắt thay lời… hãy đợi chờ nhau.
Anh luôn dệt mộng duyên tơ
Mang vào trong những giấc mơ êm đềm.
Xuân về anh ngắm sao đêm,
Mơ tìm ánh mắt dịu êm ngọt ngào
Dẫu chốn đảo xa dặm ngàn sóng gió, trái tim này tình vẫn nặng mang. Thương về quê mẹ Long An. Xuân vui Tết đến rộn ràng đó đây./.