Thứ ba 12/11/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Truyện ngắn LỐI ĐI DƯỚI LÁ

Tác giả: TUYẾT MAI
Tác giả TUYẾT MAI

Tác giả TUYẾT MAI

Nhà tôi ở xóm Cây Dầu, phía bên kia cầu Ông Cửu. Năm tôi lên mười bốn tuổi, thằng Sơn mười hai thì má tôi mất. Ba tôi đi làm công nhật cho một trại mộc trên chợ, vài ba bữa mới về thăm một lần nên ở nhà thường xuyên chỉ có hai anh em. Những ngày sắp tết, trời trở lạnh. Gió giao mùa len qua tấm phên tre, chui vào cái mền lủng mấy lỗ khiến hai anh em co ro lạnh cóng. Khi Sơn em còn cuộn tròn trong đống mền mùng nhùng nhằng thì tôi đã trở dậy lò mò đốt đèn bắc nồi cơm rồi ra đồng kiếm con cua, con ốc, gỡ cần câu cắm, gom cá nhảy hầm. Có nhiều đêm giật mình thức giấc, hai anh em nằm rọ rạy nghe tiếng gió xào xạc trên mái lá, tiếng cú kêu văng vẳng xa xa, tiếng kẽo kẹt của bụi tre sau hè... sợ tới không dám ngủ. Sơn em ôm tôi chặt cứng, thì thào:
- Ma kêu đó anh Hai.
Tôi cũng run trong bụng nhưng ráng làm tỉnh:
- Làm gì có ma.
- Em nghe bà Ba kế bên nhà nói có ma thiệt mà. Ma ưa lẩn quẩn dưới gốc cây dầu, lâu lâu bay đi chơi gặp ai thích là bắt luôn.
- Mơi mốt ba về anh nói ba xin con chó con về nuôi. Ma sợ chó con, anh em mình hổng còn sợ gì ma cỏ.
Tôi vui mừng vì nghĩ được cách trấn an Sơn em. Hai anh em rủ rỉ một hồi rồi cùng thiếp đi trong niềm háo hức… Mơi mốt ba về… con chó con…
Cứ thế… anh em tôi lớn lên bằng mồ hôi của người cha tảo tần, chịu thương chịu khó… bằng sự gắng gỏi tự bản thân của những đứa trẻ mồ côi nghèo sớm khôn trước tuổi. Con cua lột, trái chuối chín bói, bánh mật ong non lấy trên đọt cây cao… có miếng gì ngon ngọt, tôi dành cả cho Sơn em của tôi.
Từ nhỏ, tôi với Sơn em hay chơi chung với Trúc Hà, con thím Tư nhà bên cạnh. Sơn em có đôi khi cãi lời tôi nhưng bao giờ nó cũng chịu thua, nhịn nhường con nhỏ ấy. Có lần đi xúc tép về, tôi thấy Sơn em ngồi trong góc ván buồn so. Tôi gặng hỏi hồi lâu nó mới bộc bạch:
- Trúc Hà nói em dở ẹc. Nó chê em hổng bằng một góc của anh.
- Nó là người dưng, nó nói gì kệ nó. Có anh đây chi, em cần gì chơi với nó - Tôi an ủi Sơn em.
- Nhưng mà… hổng được - Sơn em nhăn mặt khổ sở.
- Sao mà hổng được. Hổng được là sao?
- Không gặp nó một bữa là em chịu hổng nổi. Em thương anh… mà em cũng thương Trúc Hà nữa.
Tôi lầm lì bưng rổ tép đi thẳng vô bếp. Sơn em đã nói ra cái điều mà lòng tôi cảm thấy từ lâu rất lâu rồi. Tôi đứng bần thần bên táo bếp, rầu đến não ruột.
Ba năm nữa lại trôi qua. Sơn em bây giờ không còn là thằng bé ốm ròm, sợ ma sợ bóng đêm nữa mà đã thành cậu trai cao to vạm vỡ. Nó nghỉ học theo ba tôi làm thợ mộc bấy lâu còn tôi sắp sửa vào bộ đội. Thằng Sơn em không quen cực khổ, nó khó mà thích nghi với cuộc sống quân ngũ. Tôi thuyết phục mãi ba tôi mới bằng lòng cho tôi thôi học thay Sơn em đăng ký thi hành nghĩa vụ quân sự. Ngày mai tôi ra chỗ tuyển quân. Ba tôi ngồi trầm ngâm bên ấm trà quạu, rít thuốc lào cho tới gần sáng. Mấy công ruộng lúa với tay nghề mộc kha khá của Sơn em chắc cũng đủ cho ba tôi no cơm ấm áo lúc tuổi già… nhưng sao lòng tôi cứ không yên ổn. Đôi mắt với cái nhìn biết nói sâu thẳm của Trúc Hà cứ xoáy vào lòng tôi từng cơn nhói đau êm dịu. Tôi cố lãng tránh em, trốn chạy tình yêu cứ chực khắc sâu vào tim vào óc. Chiều qua Trúc Hà qua nhà tôi, bưng theo một rổ tôm càng xanh tươi roi rói.
- Bên nhà em tát đìa, ba biểu em đem tôm qua nướng đãi anh. Anh đi bộ đội… làm sao mà được ăn tôm càng xanh nướng.
Em cười mà sao tôi thấy có ngấn nước mắt long lanh trong khóe. Sơn em cười nói lăng xăng, mặt nó sáng rỡ trong ánh nắng chiều sắp tắt. Tôi nuốt nước miếng một cách khó khăn, cố dứt cái nhìn ra khỏi ánh mắt em nồng nàn tha thiết. Lúc cầm rổ không ra về, em nói nhỏ với tôi:
- Mai anh dậy sớm, em chờ ngoài ngõ.
Hương bồ kết từ tóc em thơm dịu, lồng ngực tôi giãn ra như có cơn gió thổi qua mát rượi… bổi hổi bồi hồi. Tôi nghe thèm, nghe khát khao một cái gì đó mà tôi cũng không biết nữa. Tôi nằm thao thức mong trời mau sáng, không dám nhắm mắt sợ rồi ngủ quên. Sơn em ôm chặt tay tôi như hồi nhỏ, nó cũng rọ rạy không ngủ được đêm nay. Hết gà gáy bận nhất, Sơn em giật giật tay tôi ngập ngừng nói nhỏ:
- Anh Hai nè… em nói cái này nghe… Em tính như vầy… Em tính chừng nào anh được dìa phép thăm nhà… anh nói dí ba… hỏi cưới Trúc Hà …cho em…cưới Trúc Hà dìa lo cơm nước cho ba… Anh thấy được hôn?
Tôi ậm ừ lăn qua giả bộ ngáy ngủ, ruột gan như thắt lại. Anh biết trả lời em thế nào bây giờ hở Sơn em?
Sáng tôi dậy thực sớm nhưng không ra đầu ngõ. Ngồi trong xe tuyển quân lòng tôi khi nóng ran như lửa đốt, khi lạnh lẽo như ướp băng. Cảnh vật, tiếng ồn huyễn hoặc như có như không. Trong mắt tôi chỉ đọng lại hình ảnh em lẻ loi lẫn trong bụi mù dõi mắt nhìn theo chuyến xe khuất dần phía cây dầu đầu xóm.
Bốn năm sau. Tôi về thăm nhà sau ngần ấy năm xa cách. Ba năm trước, tôi viết thư về nói ba đi hỏi cưới Trúc Hà cho Sơn em để nhà có người lo cơm lo nước. Thư gửi đi xong, tôi mất ăn mất ngủ mấy tháng ròng. Ngày cưới của Sơn em, tôi quyết định không về sau mấy đêm dằn vặt đắn đo. Tôi sẽ sống cuộc đời binh nghiệp cho tới già tới chết…
Bốn năm thôi mà xóm Cây Dầu của tôi đổi thay nhiều quá. Điện giăng sáng trưng đầu làng cuối xóm. Nhà nào cũng có xe máy, tivi, tủ lạnh. Ngôi nhà phên tre mái lá của ba cha con tôi cũng được thay bằng nhà tường xây ngói đỏ. Một thằng bé con đang lẫm chẫm tập đi trước sân nhà. Sơn con đây mà.Tôi ẵm cháu đi thăm bà con lối xóm. Ba tôi tóc bạc nhiều nhưng vẫn còn cứng cáp, khoẻ mạnh. Sơn em ra vẻ một ông chủ gia đình chứ không rụt rè nhút nhát như xưa. Ánh mắt Trúc Hà vẫn thăm thẳm mỗi khi nhìn tôi. Không biết tôi có nhìn lầm không, hình như có nước mắt rưng rưng trong khóe.
Lẽ ra được nghỉ phép ở nhà một tháng nhưng chỉ được một tuần tôi vội vã thu xếp hành trang về đơn vị. Muốn chiến thắng kẻ thù thì trước tiên phải chiến thắng được bản thân mình. Thôi thì…
Lòng tôi chợt thanh thản khi ngoảnh lại nhìn ngôi nhà nhỏ khuất sau bóng cây dầu phía xa xa. Cầu mong cho Sơn em, cho Trúc Hà hạnh phúc. Trong ba lô tôi giờ có thêm tấm hình Sơn con bụ bẫm với đôi mắt ướt đen tròn của Trúc Hà thuở bé thơ.

Tuyết Mai

Từ khóa: tác giả
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 39


Hôm nayHôm nay : 3329

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 55844

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 10668300