Chủ nhật 28/04/2024

NỘI DUNG CHÍNH

VẾT SẸO TRONG TÓC

Góc tuổi xanh

      
                                        Truyện ngắn Mai Nhiên
 
Hôm nay nhà Mun có khách. Đó là một người đàn bà lớn tuổi với mái tóc dài bạc trắng được bới gọn sau đầu. Mẹ nói bà tên Hiền, là người bạn rất thân của bà nội. Nhắc tới bà nội, Mun bỗng thâý bà Hiền giống bà nội lắm. Gương mặt phúc hậu nè, miệng bà hay cười nè và nhất là mái tóc như một dải mây trắng bồng bềnh sau lưng. Nhìn bà Hiền khiến Mun bỗng nhớ đến bà nội quá chừng. Khi bà nội còn sống, Mun hay vuốt mái tóc của bà vì nó rất thơm. Úp mặt vào tóc bà, Mun tưởng tượng như mình đang lẩn trốn giữa những đám mây mềm mại ở lưng chừng trời. Rồi Mun thấy mình đùa vui cùng đám bạn trên đó như những thiên thần nhỏ. Mun nghe mẹ nói bà Hiền đến chơi với Mun vài hôm rồi bà đi công việc.
  • Bà đi đâu vậy, bà? Sao bà không ở chơi lâu hơn? Mun thắc mắc hỏi.
Bà Hiền mỉm cười, rồi xoa đầu Mun.
- Bà đi thăm một người quen nữa. Lần sau bà sẽ đến chơi với Mun lâu hơn.
Biết bà Hiền chỉ ở lại vài ngày, Mun đã tranh thủ những ngày nghỉ hè mà quấn quýt bên bà Hiền suốt. Mun cùng bà chơi búp bê, thay quần áo cho nó và cho búp bê ăn. Bà Hiền còn dạy cho Mun cách thắt bím cho búp bê nữa. Tay bà khéo lắm. Chỉ trông tích tắc mà 4 nàng công chúa của Mun đã được bà làm cho những kiểu tóc đẹp thiệt đẹp. Bồng búp bê trên tay, Mun nhìn đuôi tóc thắt bím xinh xinh mà thích thú vô cùng.
-Bà Hiền thắt bím đẹp quá. Chắc bà hay thắt bím lắm, phải không bà?
- Đúng rồi, hồi còn trẻ bà hay thắt bím lắm - bà Hiền nhìn Mun ấu yếm.
- con cũng biết thắt bím đấy. Để con thắt cho bà nha?
Bà thích quá. Để bà xem Mun của bà Hiền thắt có đẹp không nè…
Được bà cho phép, Mun hớn hở chạy đến sau lưng bà. Cô bé vuốt nhẹ mái tóc dài bạc trắng của bà Hiền rồi mà cứ nghĩ mình đang vuốt tóc bà nội. Bỗng tay ngưng lại. Trước mắt hiền là một vết sẹo xấu xí nằm lẫn trong mái tóc dài của bà Hiền. Vết sẹo làm Mun sợ. Mun nhớ bà nội đâu có miếng sẹo trong tóc đâu.
Từ hôm đó, Mun lúc nào cũng thắc mắc về vết sẹo mà không dám hỏi bà Hiền. Mun cũng không còn vuốt tóc bà Hiền nữa dù bà luôn cho phép. Tối đến, khi nằm trong lòng mẹ, Mun mới cố gắng hết sức để nói ra bí mật mà mình vừa phát hiện.
- Mẹ ơi, trong tóc bà Hiền có vết sẹo đấy.
- Ừ, mẹ biết rồi.
Mun ngạc nhiên:
- Sao mẹ biết?
- Bà nội từng kể, ngày xưa khi bà Hiền đi đánh giặc, bà bị thương ở đầu. Vết thương ấy làm bà Hiền đau đầu mãi. Lâu lâu bà Hiền phải đi khám để xem vết thương có chịu nằm yên hay không.
Nghe mẹ nói thế, Mun bỗng im lặng. Dường như có gì nó nghẹn lại ở cổ khiến Mun không nói được gì. Rồi mẹ kể tiếp cho Mun nghe bà Hiền hồi xưa đánh giặc giỏi thế nào. Bà đã đưa rất nhiều chú bộ đội qua sông an toàn và một trong những lần đó bà bị thương và phải mang một vết sẹo trên đầu. Nghe mẹ kể xong, Mun cảm thấy yêu bà Hiền quá. Mun không còn cảm thấy sợ vết sẹo nằm trong tóc bà Hiền nữa.
- Ngày mai bà Hiền đi rồi đó. Con có định nói gì với bà không?
Mun như tỉnh lại. Ngày mai bà Hiền đi rồi. Mun đang suy nghĩ trong đầu mình sẽ nói gì với bà đây.
“Mình sẽ nói, Mun yêu bà lắm. Mun hứa lần sau bà Hiền ghé thăm, Mun sẽ thắt bím cho bà thật đẹp mà không sợ gì hết. Và Mun sẽ chúc vết thương của bà cứ nằm yên để không làm bà Hiền đau nữa”. Nghĩ đến đó, Mun mỉm cười hài lòng rồi thiếp đi trong lòng mẹ lúc nào không hay.
                                                                                
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 35

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 34


Hôm nayHôm nay : 8154

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 283152

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8741253