Thứ hai 29/04/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Ca cổ: Em về Kiến Tường


 
                                                                                                                     TÁC GIẢ: VIỆT SƠN
Nói lối:
Em xa Kiến Tường, cũng là lúc xa anh!
Xa kỷ niệm của những ngày niên thiếu
Càng xa quê nên em càng thấu hiểu
Không đâu bằng quê mẹ dấu yêu ơi!
Lý con sáo:
Tôi xa quê…
Nhưng vẫn nhớ về quê hương
Và nghe lòng vấn vương
Bởi quê hương hai tiếng ân tình
Tình quê, tình đất Kiến Tường
Nhớ hương tràm quyện bay ngát hương
Nhớ bến sông xưa tiếng ai hò khoan
Anh có còn ra nơi bến sông
Để ngóng trông bóng con đò xưa?
Vọng cổ 1:
Anh ơi! Dẫu ở nơi đâu nhưng lòng em vẫn nhớ! Nhớ bến sông xưa, nhớ con đò cũ, nhớ Gò Bắc Chiêng mưa lũ trắng quê mình… Nhớ Vàm Cỏ Tây với màu tím lục bình… Nhớ mùa cà na mình bơi xuồng đi hái trái, nhớ hương vị mắm đồng mùa điên điển trổ bông (-). Nhà mình nghèo lạnh lẽo giữa chiều đông, ăn củ khoai lùi mà ấm tình xứ sở. Kiến Tường trong tôi vẫn là muôn thuở, dẫu ở nơi nào vẫn luôn thương nhớ.
Vọng cổ 2:
Nỗi nhớ quê hương hằn sâu trong ký ức, nỗi nhớ tình riêng cứ thao thức đêm dài… Mình xa nhau ai nhớ được bao ngày… Ở nơi xứ xa em thả hồn về nơi ấy, thị xã Kiến Tường biết mấy yêu thương (-). Nhớ những lần bên Núi Đất mờ sương, anh nói lời thương cho lòng thêm xao xuyến. Ôi tình yêu đầu như hương tràm ngọt lịm, len nhẹ vào lòng ngây ngất yêu thương.
Vọng Kim Lang:
Thương biết bao là thương… Thương lúa xanh trên đồng
Thương đóa sen tươi hồng, giữa đồng nước nổi mênh mông
Thương sao cánh chim tung trời, dệt mùa vàng ấm no người ơi….
…Tình người Kiến Tường muôn đời sau trước
Có nhau trong đời, dù đời lắm phong ba
Dẫu cho nắng mưa đổi dời, nguyện một lòng sắt son người ơi
Trãi bao đắng cay cuộc đời, vẫn một lòng sắt son thủy chung
…Người ơi có biết cho chăng
Ở nơi phương nào xa xăm
…Vẫn một lòng nhớ về quê hương
Nhớ bóng hình người mình yêu thương!
Vọng cổ 5:
Kiến Tường ơi! Em đã về đây, về với bến sông xưa, với con đò năm cũ! Xuôi mái chèo trôi theo dòng nước lũ, tìm lại những ngày xưa khi lần đầu rung động, rồi biết nhớ biết thương, biết sầu mộng trong đời… Vị ngọt tình yêu đâu thể nói bằng lời… Xuồng nhẹ lướt nhanh anh chèo, em tát nước, mình đưa nhau về Tuyên Thạnh đón trăng lên (-). Nghe hương lúa thơm lừng Thạnh Trị, Thạnh Hưng, đường kỷ niệm dài theo từng kỷ niệm. BÌnh Tân ơi, có còn lưu giữ nụ hôn đầu tiên giữa đồng lúa mơ màng.
Vọng cổ 6:
Anh ơi! Bình Hiệp bây giờ chắc nhộn nhịp người qua, kẻ đến Phường Ba, người về Phường Một. Biết có ai còn mộng mị với Phường Hai, nhớ Núi Đất khắc ghi bao kỷ niệm. Ơi tình yêu của anh, tình yêu đầu ngọt lịm, như hương tràm quyện hương lúa trong sương. Bao năm rồi em sống tha hương, sao vẫn nhớ, vẫn thương con đò nơi phố chợ. Kiến Tường ơi! Em về đây qua phố là về với những ngày xưa tha thiết, ngọt ngào (-).
Em về Kiến Tường, về lại bến sông xưa, cho con đò cũ sớm trưa thôi lẻ bóng.
Cho người ở nơi xa thôi không còn trông ngóng
Cho ta mãi bên mình, thương lắm Kiến Tường ơi!
                                                                                                                                               
                                                                                                                                               8.4.2015
 
 

VIỆT SƠN

Từ khóa: sáng tác
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 40


Hôm nayHôm nay : 9605

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 295128

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8753229