Thứ ba 03/12/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Bài ca cổ của tác giả Việt Sơn

CHUYỆN TÌNH NGƯỜI THƯƠNG BINH
 
                                                                         Tác giả: Việt Sơn
Nói lối
Tôi không hiểu vì sao mình lại khóc
Vì niềm vui đã tràn ngập trong lòng
Tôi không hiểu vì sao tim oặn thắt
Vì chuyện tình người ấy thương binh!
 
Lý Cái Mơn
Trời trong xanh, đồng xanh sắc thắm
Hoa trái đưa hương, tiếng cười lắng trong tình thương
Đến thăm anh, lòng xao xuyến bước chân bồi hồi
Dù xa xôi tôi cũng về thăm anh, để lắng sâu trong tim
Như thấy mình, tươi thắm lại tình yêu!
 
Vọng cổ
1/ Tôi về đây để trái tim tôi thôi không còn lạnh giá! Những tưởng tình tôi sau lần vấp ngã, sẽ lịm tắt ngàn năm không hương lửa ân tình….Khép kín tâm tư trong sương khói lạnh lùng … Chợt bừng dậy trong tôi tình người cao rộng, một tình yêu nồng nàn sâu thẩm mênh mông (-). Qua chuyện tình của người chiến sĩ thương binh, mà nhớ mà thương sâu lắng chữ ân tình. Đêm tối qua rồi rực rỡ ánh bình minh, hạnh phúc ươm mầm từ đau thương mất mát.
 
2/ Rời chiến trường anh để lại một cánh tay, còn chị cũng như anh đâu lành lặn hơn gì…Ngày họ yêu nhau vào độ tuổi xuân thì…Thưở giặc Mỹ càn qua thôn xóm, anh chị cũng lên đường cầm súng giữ quê hương (-). Rồi họ gặp nhau trong khói lửa chiến trường, chưa kịp nói lời thương đã vươn vào hiểm họa. Một trái bom rơi hai người gục ngã vẫn cố lấy thân mình mà che chở cho nhau.
 
Nói lối
Chồng thương binh, vợ cũng thương binh
Tựa vào nhau gầy dựng một gia đình
Cố lấy đau thương tạo thành sức mạnh
Đường tương lai rực sáng ánh bình minh!
 
 
5/ Niềm tin đã sinh sôi trên luống cày, thửa ruộng, trên líp cải, giồng khoai bao tháng ngày vất vã, hối hả những bàn tay cho sự sống vươn mầm … Dù còn lắm gian lao với bao nỗi thăng trầm … Ngày về lại ngôi vườn xưa hoang tàn đỗ nát, anh xới đất vun trồng dù chỉ với một cánh tay (-). Chị cũng chuyên cần trong mỗi sớm mai, tỉa lúa trồng khoai, tay chai mặt nám. Cuộc sống giản đơn mà keo sơn gắn bó, giữ chữ sắc son dù còn lắm cơ hàn.
 
6/Hôm nay tôi được đi giữa hương thơm của lúa, của hoa cà, hoa huệ trắng tinh khôi. Bông bí vàng cũng thấm giọt mồ hôi và mỗi khóm trúc, bờ tre thôi không còn trăn trở. Trên cành cao đàn chim non mới nở, hớn hở reo mừng chào đón ánh bình minh. Chuyện tình người lính thương binh, thủy chung sau trước với niềm tin rạng ngời (-).
Nhìn hạnh phúc của người mà nước mắt tôi rơi, không phải khóc, chỉ tại lòng xao động.
Ơi! Người thương binh với tình yêu cuộc sống, vượt số phận mình cho tình đẹp tươi hơn./.
 
                                                                                               
 
 
Từ khóa: thương binh, tác giả
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 15


Hôm nayHôm nay : 1434

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 14708

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 10759931