Vừa nhận được giấy mời đi thực tế sáng tác ở Tây Nguyên của hội Liên hiệp văn học nghệ thật tỉnh Long An, anh Duy Bằng thành lập ngay group Đại Ngàn Tây Nguyên để các thành viên có mấy đêm chiêm bao mây ngàn gió núi trước khi xe lăn bánh. Anh Diệp Vàm Cỏ- soạn giả kiêm nhà thơ - nhắn gửi: "Lâu chưa......
Ở nước ta nghề nào cũng có Tổ. Người làm nghề nào, hằng năm đều có tổ chức lễ giổ Tổ của nghề đó. Ngành sân khấu cũng vậy, hằng năm tổ chức ngày truyền thống của ngành là 12 tháng 8 âm lịch, tức ngày giỗ Tổ Hát Bội. Đó là đạo lý “Uống nước nhớ nguồn”, “Tôn sư trọng......
Van nghelongan tiếp tục giới thiệu đến bạn đọc những tác phẩm Bút ký được vào vòng chung khảo xếp hạng Cuộc thi Bút ký văn học ĐBSCL lần thứ VI năm 2017 tại Long An....
Vannghelongan tiếp tục giới thiệu đến bạn đọc tác phẩm được vào vòng chung khảo xếp giải Cuộc thi Bút ký văn học ĐBSCL lần thứ VI năm 2017. ...
Họ đã dứt khoát ly dị, đã ra tòa. Mọi thủ tục đã xong kể cả chyện phân chia tài sản. Cũng chẳng có gì nhiều để phân chia. Định không nhận chút gì cho mình ngoại trừ đồ dùng cá nhân. Cả căn hộ được hóa giá anh cũng nhường cho vợ và hai con. Cả chiếc bàn anh viết hằng đêm. Cả chiếc xe đạp cũ anh đi......
Ngày ấy xảy ra cách nay đã 48 năm ( 1967 – 2015 ), thời gian gần nửa thế kỷ đã trôi qua nhưng trong tôi vẫn còn nhớ rất rõ tiếng bom gầm, đạn xé, tiếng kêu la í ới của các thành viên trong chuyến giao liên từ Y4 về R năm ấy…....
Ngày Tự xuống ở hẳn dưới Bãi, Nhiên mang bầu thằng Thôi được gần bảy tháng. Buổi sáng, khi dắt xe ra khỏi cửa Tự còn chần chừ: Hay là đợi em sanh xong anh mới đi? Nhiên cười: Từ đây xuống Bãi có bao xa, đàn ông đàn ang gì mà dễ mềm lòng quá!...
Tôi và Tùng Linh ngồi bên nhau dưới tán lá cây sanh trong quán cà phê nhỏ ở công viên thành phố Tân An (Long An). Vài chấm nắng thật mỏng thỉnh thoảng lại rơi xuống mặt bàn cùng với gió. Cây sanh cùng họ với cây si. Người Nam Bộ thường gọi cây si là cây gừa. Lá cây sanh có màu xanh non, mềm hơn......
Một sáng chủ nhật, cô Kim Huê dẫn cả đoàn cựu giáo chức ở phường Khánh Hậu, TP.Tân An, và rủ tôi cùng đi thăm một nhân vật mà họ ái mộ. Tôi cứ nghĩ, nhân vật ấy là người VN đầu tiên đỗ Tiến sĩ khoa Âm nhạc học với đề tài “Âm nhạc truyền thống VN” năm 1958, tại Pháp; là Viện sĩ thông tấn Viện Hàn lâm......
Bà nội nhỏ là đào hát.
Lần đầu tiên gặp nhau trong tiệm nước bên đình, ông nội không cách nào bứt mắt khỏi người lạ. Hai chân rút lên ghế, má tì vào đầu gối, chậm rãi gặm móng tay, da cổ xanh và nhợt nhạt của một người thiếu ngủ lâu ngày. Tiệm nhỏ, khói thuốc thơm quầng quã không tan, phủ lên......
Bệnh viện tên là Hạnh Phúc. Nhìn khuôn mặt ngời sáng của những bà mẹ, tay bế con, đầu trùm khăn, bông gòn nhét lỗ tai, hãnh diện ngước nhìn chồng dìu ra xe cũng đủ thấy điều đó....
chợt thấy lòng không có chút nắng nào giữa tháng ba đầy nắng
khi tiếng còi trên đường
làm giật mình số phận
khi loài người vẫn ném chuyện đời trong quán nhậu
chiều nào thành phố cũng say...
Cho đến nay vùng đất Nam Bộ vẫn tồn tại một trò đánh dân gian trong một số đám tang, đó là “Đánh phá quàn”....
Ca dao của dân tộc thường không biết tác giả là ai. Đó là những khúc ca theo giọng điệu tự nhiên dân dã do truyền miệng mà lưu hành còn gọi là văn chương bình dân. Có thể hiểu bình dân hay dân gian ở đây là nhu cầu tâm lý bình dân, biểu thị tâm lý dân gian phổ quát hồn nhiên và giản dị.
Ca dao......
1 - Bỗng nhiên hai phiên chợ hoa cuối năm tôi không được gặp lại vợ chồng Thành Lợi đi chơi chợ Tết. Cả hai, vừa là bạn thân vừa là ông anh, bà chị kết nghĩa trong kháng chiến. Không những hai phiên chợ tôi đi tha thẩn một mình vừa săn lùng những chậu hoa gần giờ giao thừa, lại phải đảo mắt tìm......
"Tôi lớn lên lấy chồng về xứ khác, làm nghề khác mưu sinh. Hai mươi mấy năm đã trôi qua… Xóm vẫn là xóm nhưng bàng bây giờ không còn nữa. Người ta phơi lúa bằng sân xi-măng, bằng tấm ni-lông chuyên dụng; người ta ngủ trên giường nệm Kymđan phủ ra trắng, ra hoa và ôm gối ôm bằng tơ gòn êm ái. Chị......
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng.Cái Mơn không phải là nơi tôi chôn nhau cắt rốn nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt của tôi tự thưở hoa niên....
Tám tuổi tôi mong ước có một người đàn ông cho riêng mình. Người đàn ông cao to, tóc đen bù xù, râu quai nón đâm tua tủa, làm nghề bốc vác bặm trợn nhưng hết sức dịu dàng lúc bế con gái, đặt nó ngồi lên đùi, trìu mến vuốt mái tóc lơ thơ, rồi hôn lên chóp mũi nhỏ xíu làm nó cười khúc khích vì nhột....
Những bài thơ được trích từ tập thơ "dậy muộn", NXB Hội Nhà Văn- 2011...
Đang truy cập :
12
•Máy chủ tìm kiếm : 2
•Khách viếng thăm : 10
Hôm nay :
818
Tháng hiện tại
: 191013
Tổng lượt truy cập : 6871706