Thứ năm 25/04/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Bến xưa

Website Văn nghệ Long An xin giới thiệu đến bạn đọc tác phẩm "Bến xưa"- giải B Cuộc vận động sáng tác, quảng bá tác phẩm văn học, nghệ thuật, báo chí về chủ đề “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” đợt IV-của tác giả Diệp Vàm Cỏ, thể loại Bài ca vọng cổ

NÓI LỐI

Quê hương lại vào mùa phượng đỏ   

Cho lòng tôi nhớ kỷ niệm xưa 

Bến Nhà Rồng ngày ấy tiễn đưa     

Người trai trẻ tìm đường cứu nước.

 

LÝ CÁI MƠN      

Hành trang đi, hành trang tay trắng

Chỉ có con tim, với tình nước non trào dâng

Bác kính yêu dù gian khó vẫn không sờn lòng.

Tàu lui, tiếng còi rút vang, thêm chứa chan hồn quê

Sóng trong lòng hay sóng giữa trùng dương!

 

VỌNG CỔ

1. Tháng sáu trời mưa, trời mưa không dứt! Như ở lòng tôi vẫn ngày đêm thao thức, nhớ bóng Người đi trên sóng nước muôn… trùng.  Từng áng mây trrôi, hay mây gió đã theo cùng?  Mà khi bờ bến dần lui, làng xóm khuất, bốn phía nhìn không một bóng hàng tre (-). Dưới khoan tàu vẫn tiếng muỗi vo ve, nhưng tiếng sóng vỗ đã trở thành xa lạ. Bởi sóng dưới thân tàu đâu phải sóng quê hương, và trời từ đây cũng chẳng còn xanh màu xứ sở.

2.Tháng sáu trời mưa, trời mưa da diết, trăm năm qua, mưa biết mưa… buồn. Vì bến sông xưa bóng Bác đã xa dần.  Hiểu sao hết Người đi tìm hình của nước, tìm đường đi cho dân tộc theo đi (-). Ơi tiếng còi tàu năm nào mà như tiếng nhạc từ ly, để từ ấy Bác chưa lần trở lại. Nên với miền Nam Bác còn nhớ mãi, khi từ bến sông nầy Người đã ra đi.

 

NÓI LỐI

Ơi con sông Sài Gòn nước trôi về mấy ngả

Có qua dòng Vàm Cỏ quê tôi?

Mà sao lòng cứ thương nhớ khôn nguôi

Như Bác cũng ghé qua ngày rời xa Tổ quốc!

 

VỌNG CỔ

5. Nhưng ngày Bác ra đi con còn là hạt bụi, cả dân tộc Rồng Tiên phải âm thầm buồn tủi, lặng lẽ hướng theo từng bước chân… Người.  Thấy ánh bình minh le lói phía chân trời.  Khi luận cương đến với Bác Hồ, và Người đã khóc, thương từng giờ đất nước đợi mong tin (-). Con tàu rồi sẽ cặp bến quang vinh, mùa Xuân mới lại hồng tươi xứ sở. Việt Nam ơi muôn đời rạng rỡ, đuổi giặc xâm lăng, gìn giữ nước non nhà!

    

6.  Tôi trở về đây thăm bến xưa

     Nhà Rồng soi bóng nước lưa thưa

     Con tàu năm cũ dù còn, mất

     Nhưng giữa tim tôi vẫn Bác Hồ!

    Vẫn hình bóng người bồi tàu lênh đênh trên sóng biển, mà vững vàng đường Cách mạng trong tim. Chỉ một viên gạch hồng mà ấm áp từng đêm, cho những giấc mơ - xanh sắc biếc quê nhà (-).

    Nhớ những ngày vất vả, gian nan, Bác Hồ đã tìm ra hình của nước.

    Để dân tộc ngàn sau còn tiếp bước, dựng xây đời, xây Tổ Quốc nguy nga./.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 43

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 42


Hôm nayHôm nay : 7263

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 250924

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8709025