Vọng cổ
1/ Xa cách bao năm chưa lần trở lại, quê biển mênh mông êm đềm dòng nước chảy, Sông Đốc ơi lưu luyến bạn thân… tình. Dào dạt niềm thương nỗi nhớ riêng mình… Nhớ những đêm mình cùng tâm sự, dưới ánh đèn soi bóng bạn bên tôi, đàn muỗi vi vu cơn gió nhẹ lao xao, như khúc nhạc buồn trong đêm tạm biệt, gần nửa cuộc đời chưa có dịp về thăm. Thị tứ ven sông nơi cuối trời Tổ quốc.
2/ Quên sao được những chuyến ra khơi của đoàn tàu đánh bắt thả lưới giăng câu cá nặng khoang đầy. Và người chị từ Cơi Năm –Miệt Thứ đến nơi nầy, mang theo nếp dẻo gạo thơm rau tươi trái ngọt, kết quả bao ngày vất vả chốn đồng sâu. Chị gái ruộng vườn anh trai xứ biển gặp nhau, câu chuyện đổi trao ánh mắt nhìn rạng rỡ. Sóng vỗ mạn thuyền như thì thầm nhắc nhở, tất cả chỉ vì giàu đẹp quê hương.
Sâm thương
Năm tháng cứ qua mau
Thời gian dần trôi trôi mãi
Như gió thoảng đưa mây
Mịt mờ tăm cá bóng chim
Rồi một ngày không xa
Mình ngồi bên nhau nói câu xum vầy
Để đôi bờ sông quê
Rộn ràng vui khúc ca câu hò
Vọng cổ
5/ Đêm trắng suy tư mình ngồi đối bóng, nhìn ánh sao khuya giữa trời cao gió lộng văng vẳng xa khúc nhạc xuân… buồn. Ai dạo cung thương cung oán bổng trầm, tiếng đàn nhặt khoan thêm nặng lòng tâm sự, liu cống sang hò gợi nhớ bạn tri âm. Người ở cuối trời tổ quốc xa xăm, biết có được bình yên trong cuộc sống. Xin đừng trách tôi chưa về thăm phố biển, vì trên vai còn nặng gánh phong trần.
6/ Như kiếp con tằm phải nhả sợi tơ vương, người nghệ sĩ dâng tiếng đàn câu hát, mang lại niềm vui cho đời thêm hương sắc, cho người người sản xuất thi đua. Cá lại khoang đầy tàu đánh bắt khơi xa, vườn ruộng Cơi Năm - Miệt Thứ được mùa thắng lợi. Hẹn một ngày xuân chúng mình tương hội, vui chuyện hàn huyên quên tháng đợi năm chờ. Sông Đốc bây giờ đẹp lắm phải không anh. Vườn ruộng thắm tươi lúa vàng bông cây xanh trái. Thị tứ ven bờ thêm nhiều công trình mới, hẹn một ngày về đôi bạn thắm tình xuân.
Phước Vĩnh
Những tin mới hơn
Đang truy cập : 12
Hôm nay : 1316
Tháng hiện tại : 14590
Tổng lượt truy cập : 10759813