Thứ tư - 13/11/2024 15:15
Bài vọng cổ TÂN TRỤ HOÀNG HÔN
Sáng tác: Phương Nhựt
Ngâm (tự do)
Cây bần ổi ven sông, gió chiều đong đưa trái.
Em hái mấy nhành về làm món đãi khách chiều nay.
Hương vị mắm đồng, hòa quyện chút men cay.
Say nghĩa, say tình, say lòng người miền hạ.
Vọng cổ
1) Tôi về Tân Trụ chiều nay, mùa này nắng vẫn vàng, vàng bông lúa chín, dòng sông vẫn con nước lớn ròng bịn rịn, in rõ bóng hoàng hôn ráng đỏ chân trời… Phà đón, phà đưa, đưa những mảnh đời… Thương làm sao những thân cò lặn lội tần tảo gánh đời sớm nắng chiều mưa (-) Nặng nợ gia đình, nặng nợ ước mơ, dẫu đôi mắt có sâu, đôi chân có mỏi, chiều xuống dần, con nước cứ trôi trôi, rộn rã tiếng cười, bồi hồi tổ ấm.
2) Em ơi, trong sâu thẳm thời gian có trôi về dĩ vãng, nhưng lịch sử vẻ vang của quê hương đâu dễ phai mờ… Tiếp bước cha ông, ta gìn giữ cội nguồn… Đây Vàm Nhựt Tảo trận Hỏa hồng năm ấy, lừng lẫy người anh hùng nghĩa khí đốt tàu Tây (-) Đám Lá Tối Trời căn cứ địa sình lầy, mỗi khúc sông quê, mỗi bờ mương nhỏ. Tân Trụ ơi ở nơi nào cũng vậy, thế trận anh hùng lưu mãi đến ngàn năm.
Ngâm (tự do)
Và còn nữa, bao điều chưa nói hết.
Nơi Miếu Ông Bần Quỳ, hội tụ những dòng sông.
Ơi! Vàm Cỏ Tây, Vàm Cỏ Đông.
Thành ngã ba sông chảy về biển cả.
Vọng cổ
5) Có hẹn gì nhau không mà đôi dòng vẫn còn nặng nợ, chị nơi miền cao em nơi miền trũng, quấn quýt cùng nhau cho đến tự bao giờ… Sông chị, sông em con nước cứ lững lờ …
Tôi đến, rồi đi, sẽ có ngày trở lại, để thấy quê mình năm tháng đổi thay (-) Cầu bắc qua sông, nhà máy sẽ theo về, cho vơi nỗi bâng khuâng mỗi lần trăn trở. Cho chuyến phà khuya không còn bến lỡ, hối hả hoàng hôn, bến đợi phà chiều (-)
6) Chiều nay, tôi về Đức Tân, thăm nhà anh Huỳnh Văn Đãnh, đứng trước bàn thờ, di ảnh của người xưa. Đốt nén nhang tưởng nhớ ơn người, lòng thành kính người anh hùng liệt sĩ. Tên tuổi anh đi vào lịch sử, lan tỏa khắp vùng miền hạ yêu thương.
Xa rồi mới thấy vấn vương, vương trong men rượu, vương trong tình người (-)
Phà bỏ bến, hoàng hôn in ráng đỏ.
Tạm biệt em tạm biệt dòng sông.
Tạm biệt nắng vàng, vàng bông lúa chín.
In bóng con đường, rợp bóng hàng cau.
-Hết-