Thứ năm 20/02/2025

NỘI DUNG CHÍNH

Bài vọng cổ: Chiều Vĩnh Hưng

    Tác giả: Nguyễn Phấn Đấu

                                                                                         
       Thơ:
      Còn đêm này ta với Vĩnh Hưng
      Miền biên viễn bỗng dưng thành nỗi nhớ
      Nhớ thị trấn nhỏ xinh đầy nắng gió
      Nằm tựa đầu lơi lả dưới triền đê…
       VC 1: Ơi người con gái biên cương mới lần đầu gặp gỡ, tình ý chưa trao mà buồn vương lên ánh mắt, chiều biên cương nắng tắt phía chân trời…. Trăng lên cao trăng sáng rạng ngời… Cũng là lúc mình nói lời tạm biệt, người ở biên thùy người miền hạ xa xôi (-). Nhớ đất này với nỗi nhớ khôn nguôi, nhớ chiếc cầu Kinh in bóng nước chiều tà. Dòng kinh hiền hòa chở nặng phù sa, như dòng sữa mẹ hiền nuôi đàn con khôn lớn.
       VC 2:
         Thuở ấy quê em đồng chua nắng cháy, người Vĩnh Hưng sống khắc khoải bao đời….. Nước ngọt kinh xanh cho cây lúa rạng ngời …..
         Đất mỡ màu tốt tươi sau từng mùa vụ. Lúa trĩu bông vàng, hoa trái xinh tươi. Dòng kinh mẹ hiền bền bĩ nuôi đàn con, đến kiệt sức nên dòng nước vàng khi cuối vụ… Kể nữa đi em về một huyền thoại Mẹ, cho anh thêm yêu người, yêu đất Vĩnh quê em.
Lý trăng soi:
         Giờ đây, ta với con kinh hiền
         Với người Vĩnh Hưng đã trở nên thâm tình
        Mai này xa nhau, biết nói sao cho vừa.
        Còn đêm nay, một đêm thức trắng, trên đất vùng biên.
        Mai này xa nhau, tình mãi không phai.
        Như dòng kinh nghĩa tình, tưới mát cuộc đời vui.
       VC 5:
          Em gái Vĩnh Hưng không còn sạm đen vì nước phèn mùa nắng cháy. Mà tươi tắn thướt tha, áo bà ba duyên dáng, xuồng nhẹ em bơi giữa đổng sen thơm ngát hương…đời.
         Vùng biên chiều nay bừng sáng rạng ngời. Đền Long Khốt uy nghiêm ghi ơn người ngã xuống; nghĩa trang biên thùy nghi ngút khói hương. Hưng Điền A, Vĩnh Bình nhà nhà no ấm bình yên; Khánh Hưng, Tuyên Bình đường thênh thang dài rộng. Vĩnh Thuận, Tuyên Bình Tây rộn ràng nông thôn mới. Ơi Thái Bình Trung lúa níu chân người.
         VC 6:
         Đêm sắp tàn, đã đến lúc chia xa, xa Vĩnh Hưng yêu thương, xa người em gái nhỏ. Mai về miền Hạ xa xôi mang theo hình bóng ấy, dòng kinh biên thùy và em gái vừa quen. Nhớ đồng lúa mượt mà như mái tóc em xinh; nhớ rừng tràm lặng im vì lời yêu chưa ngõ. Bông tràm nở xốn xang, hạ về thêm rực rỡ; sợi tơ hồng vấn vương như không muốn xa rời.
        Mai về miền Hạ xa xôi,
       Lòng bao vương vấn đất trời biên cương.
       Vĩnh Hưng ơi! Người thương ơi!
       Đất lành hoa nở ngát hương tình người./.
 
 
 
Từ khóa: tác giả
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 48

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 47


Hôm nayHôm nay : 1874

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 131528

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 11293388