Thứ hai 17/02/2025

NỘI DUNG CHÍNH

Ca cổ KÝ ỨC CON ĐƯỜNG

   Tác giả    DIỆP VÀM CỎ

 
                                                   NÓI LỐI
Xưa ai về Mộc Hóa, Kiến Tường
Hay người đến vùng Tư, vùng Tám
Tất cả chỉ đi bằng đường thủy
Nên nơi nào cũng hóa xa xôi.
 
                LÝ CÁI MƠN
Dòng sông ơi, dòng sông Vàm Cỏ
Đã chở tôi đi
Con tàu ấy trôi về đâu?
Khi bến xưa, hành trình cũ đến nay không còn
Dòng sông vẫn là mênh mông
Vẫn tím bông lục bình trôi
Nhưng chỉ là… kỷ niệm mà thôi!
 
                                            VỌNG CỔ
1.       Khi ý Đảng lòng Dân đã quyết vượt gian lao cùng nhau mở lối. Khơi ánh bình minh xóa dần đêm tối. Đem sức người ra cho “Tỉnh lộ 49” nên vóc nên… hình.
Ôi tự hào thay đây một công trình!
Lộ 49 trở thành đường khai phá, để Đồng Tháp Mười là vựa lúa của Long An (-). Từ Tân An về Bình Hiệp thênh thang, đời hạnh phúc giao thông là trên hết. Cho bây giờ là Quốc lộ 62, ký ức không phai trên từng cây số. (Chầu 1 xề, 2 xang như chầu câu 2 để ca tiếp vào câu 5).
 
                                  THƠ (Giặm)
                    Xưa bụi đỏ phủ đầy đường 49
                    Nay nhựa đen êm ả lộ 62
         
5-      Chúc người đi thuận, về mai
          An toàn là bạn, nạn tai là… thù!
          Mỗi chuyến xe qua thương ai vẫy tay chào.
          Đời hạnh phúc giao thông là trên hết, thương cán bộ mình phải vất vả nghĩ suy (-). Lòng dặn lòng phải đổi mới tư duy, cho xứng đáng ngành “Giao thông vận tải”. “Năm mươi năm” và rồi bao năm nữa, Long An xin giữ vững ngọn cờ đầu.
 
                                       LÝ ĐÊM TRĂNG
                                          (Nửa bản đầu)
                        Nhìn về tương lai
                        Xin chúc cho ngành Giao thông vận tải
                        Mãi mãi vươn lên
                        Mở thênh thang đường
                        Để cho nước non vững bền.
6-
(Ngâm sa mạc)
 
                   Ai qua Quốc lộ 62
                   Kỷ niệm ngày xưa vẫn nhớ hoài
                   Kẻ đào, người đắp cao như núi
                   Con đường to đẹp đến hôm nay.
          Bàn tay người còn những vết chai, vì vận tải giao thông đâu ngại chi gian khó. Hãy nhìn kia dù trong mưa gió, người vá đường, người cắt cỏ bên lề (-)!
          Để có hôm nay những tuyến đường
          Cho người về với khắp muôn phương
          “Giao thông vận tải” không ngừng nghỉ
          Là huyết mạch đời xin chớ quên!./.
 
 
 
 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 40

Máy chủ tìm kiếm : 9

Khách viếng thăm : 31


Hôm nayHôm nay : 6207

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 113243

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 11275103