Sau khung cửa cuối năm
Em đi rồi em để lại sau lưng
Vầng trăng khuyết có bao giờ đổ bóng
Hồn tôi đấy, cuối năm tờ giấy trắng
Không có ngày để hẹn tháng giêng
Khi ra giêng vẫn lại khổ một mình
Vẫn quay quắt theo vòng vây trái đất
Mùa đông vẫn có những ngày lạnh ngắt
Cơn mưa chiều vẫn ướt cả cơn mơ
Chiều cuối năm như kẻ không nhà
Không hương khói để cho tôi đi lễ
Ở đâu đó ai nâng niu nỗi khổ
Ve vuốt cơn buồn không xé được làm đôi
Tôi ở đây, năm còn sót một ngày
Phút ly biệt không có bàn tay vẫy
Người ra đi không ngóai nhìn trở lại
Cơn bão chiều lồng lộng gió bên trong
Em đi rồi, em để lại sau lưng
Hồn tôi đấy, sau khung cửa khép
Tôi vẫn giữ điều không nói được
Năm hết rồi! Buồn, chẳng biết chi hơn.
Một ngày nào chẳng hạn
Tôi sẽ về trong buổi chiều xuân
Dù có thể đã quên lời hẹn
Mùa hạ đỏ trên cành hoa phượng
Hay tuyết buồn kín một ngày đông
Tôi sẽ về lãng đãng hơi sương
Nắng hanh hao hoặc giả mưa dầm
Những ngày xa em buồn bã lắm
Phải giả làm đèn cho khỏi lạnh trong đêm
Những sắc màu làm nên nỗi nhớ nhung
Dễ lẫn với bầu trời hửng nắng
Khó phân biệt với một ngày u ám
Qủa trên cành trĩu nặng-trái tim chung
Tôi sẽ về có thể chiều nay
Chiều mai hoặc có thể những chiều sau đó
Đừng quen thắp dùm tôi ánh lửa
Để khi về ta dễ nhận ra nhau
Hành lí về không có chi đâu
Bất quá một đời ưa chạy nhảy
Lăng quăng dăm bảy lần thất bại
Biết mang về em có nhận ra không?
Theo Thơ Long An 30 năm
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Đang truy cập : 78
•Máy chủ tìm kiếm : 28
•Khách viếng thăm : 50
Hôm nay : 3237
Tháng hiện tại : 109378
Tổng lượt truy cập : 10333464