Thứ ba 19/03/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Thơ Võ Mạnh Hảo

Thơ Võ Mạnh Hảo

Thơ Võ Mạnh Hảo

Những bài thơ được trích từ tập thơ "dậy muộn", NXB Hội Nhà Văn- 2011

Đi trong mùa hè

một đôi giày không thương hiệu
cùng mái tóc rối theo suy nghĩ
tôi bước vào mùa hè cùng lửa cháy trên đầu


bạn thả vào mắt tôi chút bùa mê
có mùi lúa non trên eo lưng biên giới
mùi lau sậy tràn về

tôi theo bạn trên những con đường đất đỏ
bụi không làm mờ kí ức của nhau
bạn kể về dòng kinh từng chở đầy máu
những lời ru nương theo tiếng khóc
anh hùng từ đấy thành tên


vào chợ mùa hè mua quà mọn của quê
gặp phải nụ cười tươi như nắng gió
tôi biết mình mắc cạn chốn này
trái tim sẽ hóa thành bụi đỏ


người nông dân vẫn đi về mùa hè
qua cánh đồng đã là thành lịch sử
ông mang theo những cơn mưa dư cảm
đánh cược cuộc đời vào những sớm bình minh


Ngày cuối tuần không ai bên cạnh


ngày cuối tuần không ai bên cạnh
mình làm gì giữa căn phòng không mùi đàn bà, không chiếc gạt tàn được sơn màu đỏ
đọc lại quyển sách cũ?
nghe vài bản nhạc sến không chịu được
hay tập bay như đôi bướm đậu trên kệ gỗ
đã ướp hóa chất nhiều ngày
đôi cánh mình xòe ra, đôi chân mình nhấp nhổm
nỗi cô đơn trên thân thể sạm dần

ngày cuối tuần không ai bên cạnh
mình phóng xe chạy lòng vòng giữa đô thị lọai ba
lướt qua công viên như thiếu nữ mãi không chịu đẹp
những cái nhìn thiển cận sẽ làm nàng già hơn
bầy trẻ mỗi chiều giẫm lên nhan sắc nàng với gương mặt rạng rỡ

ngày cuối tuần không ai bên cạnh
mình làm quen với cụ già nơi ngã tư thơm mùi chúi nướng
đứa bé chạy quanh rồi ôm ngực bà mát như dòng sông cổ
gợi lên bức ảnh mẹ con chị Mùi bên cầu Long Biên
đứa bé lắng nghe nhịp thở của bà rồi chấp tay niệm Phật
lá từ bi r ụng xuống phận người…


Bình yên


kỷ niệm lang thang căn phòng gỗ
anh khều nhánh tuổi thơ đang mắc phải vũng lầy hồi ức
sen trốn khỏi mùa thu
cánh hoa tàn ngụp lặn dưới hồ

trong tiếng rì rầm củi lửa
thời gian mù lòa vỗ cánh bay lên
phá vỡ tấm bình phong hòai niệm
anh thấy những ngôi nhà nằm lạnh bên dòng sông hiền như con gái
những chiếc thuyền tung tăng ngược dòng
bờ đê lớn dậy mùi cổ tích
cô Cám giả vờ đánh rơi chiếc hài tí tởn qua sông
chùm hoa thèm ác độc
giết chết bầy ong lãng tử
chàng trai yêu cô gái
kéo nhau đến cánh đồng thề hẹn
giọng lúa nói mê
hay người thở vì duyên phận
ánh mắt chạy theo đường biên của gió

căn phòng gỗ
anh kìm hãm ký ức lùa về
thở dài
đắn đo, vuốt những ưu tư trên vòm ngực rộng
ngòai bình yên nắng cởi mình lấp lóa
dáng vẻ thiên thần
 

Theo Dậy Muộn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 34

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 33


Hôm nayHôm nay : 10953

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 176441

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8322851