Thứ ba 03/12/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Chùm thơ của tác giả Đặng Kim Thư, Phụng Tú và Nguyễn Kim

Chùm thơ của tác giả Đặng Kim Thư, Phụng Tú và Nguyễn Kim

Chùm thơ của tác giả Đặng Kim Thư, Phụng Tú và Nguyễn Kim

Vannghelongan giới thiệu đến bạn đọc chùm thơ của tác giả Đặng Kim Thư, Phụng Tú và Nguyễn Kim

SINH NHẬT
                                                          Đặng Kim Thư
Ngày ấy…
Sinh nhật em
Tụi mình nghèo xơ xác
Anh làm thợ hồ, một công việc trôi nổi, bấp bênh
Đi làm về, anh mang một cái bánh trung thu nhỏ làm quà sinh nhật
Bé Bo mừng rỡ, cầm cái bánh chạy lòng vòng trong căn phòng trọ, giọng đớt đát, líu lo…
Ba năm sau sinh nhật em, anh được lên thợ chính.
Hôm ấy, anh về tới nhà thì trời đã nhá nhem
Lãng tránh cái nhìn của em và con, anh lầm lủi bước vào 
Khi lúi húi làm bữa tối, em nghe âm báo tin nhắn.
Mở ra: “ Vợ ơi, anh xin lỗi, anh chờ hoài mà ông chủ vẫn chưa trả tiền công. Quà sinh nhật hôm nay không có, nhưng anh yêu em, chúc em luôn khỏe mạnh, hạnh phúc”
Em rớt nước mắt, thương anh đến nát ruột nát gan.
Năm nay, sinh nhật em. Anh cho người mang về chiếc bánh sinh nhật ba tầng thật xinh và ngon mắt. Bạn anh chuyển lời “ Anh ấy bận tiếp khách, khách quan trọng trong làm ăn đó chị, chắc sẽ về trễ”
Em gượng gạo trò chuyện với con, cùng con ăn chút bánh để anh trở về không bận lòng suy nghĩ.
Dạo này anh bận rộn suốt, chắc nghề thầu xây dựng là vậy.
Nhưng em không giấu được cảm giác thèm được như ngày xưa, đọc tin nhắn của anh mà thương nát ruột!
Đôi khi , người ta tìm được hạnh phúc thật sự ngay trong cái nghèo, anh có nghĩ vậy không?
 

 
BÊN ĐỜI ANH ĐÂU CHỈ CÓ EM THÔI
                                                                  Đặng Kim Thư
 
Ly cà phê chiều nhỏ giọt thức vào đêm
Đôi mắt mèo hoang soi ánh đèn viễn vọng
Đồng lũ đêm thu ngổn ngang gọi sóng
Anh hứa về nhóm lửa ấm sông quê
 
Anh hứa về làm lại mái phên tre
Nuôi những chú chim non mất mẹ mất cha trong mùa săn bắt
Để chúng lớn lên trong yêu thương
Để chúng hồn nhiên mà hát
Em sẽ cho nó hạt lúa vàng
Còn anh cho những chú sâu
Những chú chim trưởng thành sẽ sãi cánh tìm nhau
Chúng cũng sẽ tìm để thương những nổi đau thất lạc
 
Lời hứa của anh…vời xa như bóng khuất?
Chỉ nỗi nhớ lạc loài an ủi vổ về em
Em với bóng mình ngồi vẽ bức tranh đêm
Có sông thiếu đò xuôi…
Bến xưa không người đợi
 
Nhưng mãng tối làm sao em lấp nổi
Bên đời anh đâu chỉ có em thôi…
 
 
HẠ ƠI CHẦM CHẬM NHÉ
                                            Phụng Tú

 
Chầm chậm nhé hạ ơi chầm chậm nhé
Em ta còn bận rộn trước mùa thi
Năm cuối cấp biết bao điều muốn nói
Xin hạ đừng đến báo chuyện chia ly
 
Phượng hãy nấp trong màu xanh của lá
Bằng lăng ơi khoan nhuộm tím đường về
Và tiếng ve đừng vô tâm báo trước
Chuyện chúng mình đã đến lúc chia xa
 
Xin nán lại ngày vui chung sắc áo
Để thời gian chưa chạm đế nỗi buồn
Mùa hạ cứ rong chơi ngoài cửa lớp
Để cõi lòng còn được phút bình yên
 
Ta rất sợ cái ngày chia xa ấy
Tay học trò vẫy biệt tuổi mộng mơ
Tiết học cuối nắm níu từng giây nhớ
Rưng rưng lòng nhìn áo trắng đi qua…
 
 
                                   
                                       XÓM NHỎ
                                                            Nguyễn Kim


                                        Mỗi chiều đi ngang xóm nhỏ
                                        Tôi thấy đàn em vô tư
                                        Chúng đùa vui nhau, hớn hở
                                        Gợi mình nhớ lại tuổi thơ
 
                                        Cây me đầu ngõ vươn tàng
                                        Đã bao nhiêu mùa thay lá?
                                        Quán cóc bà cụ chỗ dừng
                                        Chuyện trò râm ran bóng cả
 
                                        Rổ khoai trên tay bé gái
                                        Mời mọc chú bác bình dân
                                        Học trò đến trường một buổi
                                        Giúp cha giúp mẹ chuyên cần
 
                                        Mỗi chiều đi ngang xóm nhỏ
                                        Tôi thấy đời mình tươi trong
                                        Dãy nhà hiền hòa thế đó
                                        Bình yên như nước xuôi dòng
 
                                        Đám trẻ rồi ngày một lớn
                                        Chúng lần lượt đi, đi xa
                                        Đổi thay thấm dần cuộc sống
                                        Chen lấn phận nghèo xót xa
 
                                        Cây me người cưa tận gốc
                                        Quán cóc, nhà nhà về đâu?
                                        Quê hương chốn nào chốn cũ?
                                        Thương thân ánh mắt rầu rầu
 
                                        ...Đi ngang xóm nhỏ ngày xưa
                                        Bây giờ lầu cao, phố rộng
                                        Tôi thấy lòng mình trống rỗng
                                        Buồn ơi! chợt đến không ngờ…
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 34

Máy chủ tìm kiếm : 18

Khách viếng thăm : 16


Hôm nayHôm nay : 2121

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 15395

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 10760618