Thứ năm - 21/09/2023 10:35
Thơ Trần Ngọc Hưởng
Những bài thơ của Nhà thơ Trần Ngọc Hưởng
Về chơi Bến Lức
Về chơi Bến Lức đi em,
Hai ta một góc bình yên đây rồi.
Chẳng mơ chi chốn xa xôi,
Cà phê quán cũ lại ngồi nhẩn nha.
Pha thêm đời vị đậm đà,
Mà yêu từng sát na qua nhẹ nhàng.
Bơ phờ lối dọc đường ngang,
Cho nhau giây phút mơ màng nhé em!
Bên nhau khoảnh khắc êm đềm,
Từ Gò Đen đến Mỹ Yên bồi hồi.
Bù khi nhớ đứng thương ngồi,
Phút này môi quấn quýt môi nồng nàn.
Trộm nhìn rạng rỡ hồng nhan,
Đầy tay ôm nỗi hân hoan xế chiều.
Mảnh tình nồng mãi nâng niu,
Tuổi nào còn sống còn yêu mặn mòi.
Đến rồi điểm hẹn lứa đôi,
Đong đưa lại nhịp chiếc nôi ru tình.
Phút giây nào bỗng hiển linh,
Chúng mình hai đứa một mình với nhau.
Lại về Mộc Hóa
... Lại về chơi Mộc Hóa chưa?
Chốn sanh em nước lũ vừa mấp mênh.
Nhìn đâu cũng thấy dập dềnh,
Lý lênh đênh,
hát mình ên ...
bềnh bồng.
Ngồi xuồng ba lá thả rong,
Tình quê nặng trĩu uốn cong mái dầm.
Anh theo cùng nhé, về thăm,
Tiếng ve mùa cũ, nụ rằm trong mơ...
Kiến Tường nước nhảy tràn bờ,
Hoa điên điển ngập vào thơ rực vàng.
Kết liên trời nước mơ màng,
Tràm hương gió cuốn mơn man nắng ngời.
Nắm tay người cận kề người,
Cháy lên ngọn lửa liền hơi thở tình.
Trăm câu thơ đẹp đợi mình,
Đặt lên vai cuộc hành trình tình yêu.
Gọi đôi cúm núm kêu chiều,
Một phương trời cũ rất nhiều vấn vương.
Cạn mùa lúa nổi trở hương,
Ta về tắm lại suối nguồn đời ta.
Trần Ngọc Hưởng