Câu thơ, họ thả lên trời Mình neo con chữ lòng người tri âm Một mai mai một sức tằm Không vương tơ nỗi cũng nằm bên tơ.
Ngơ ngác mùa xưa Người đi rồi kỷ niệm vứt chơ vơ Ta cúi nhặt làm quà cho nỗi nhớ Cội bằng lăng bên đường ngơ ngác nở Phía xa nào em tiếc cánh hoa xưa Nỗi niềm gì trời lắc rắc hạt mưa Ta núp vào đâu chút tình đầu đã vỡ Trái tim gầy chạy lang thang trên phố Gọi mùa xưa ngơ ngác cuối hiên chiều