Lý son sắt Ơi nhớ thương quê mình Nơi mảnh đất Đông Thành Bên sông Vàm năm xưa Trên Bến phà tiễn đưa Nay bóng ai trở lại Đức Huệ ơi chứa chan tâm tình Làm sao quên tiếng giã bàng Nhịp chày đôi dưới trăng nhặt khoan Dù cho tháng năm qua dần Mà tình quê…không phút giây mờ phai.
Vọng cổ 1. Đức Huệ ơi, hai tiếng quê hương vẫn còn vang trong tâm tưởng.Với bao chiến tích liệt oanh làm chói rạng đất anh …hùng. Người với đất thủy chung sau trước khôn cùng. Nơi tôi được sinh ra trời Pa -Thu còn mịt mù khói lửa, kinh Hội Đồng Sầm quê ngoại hóa tro than---. Đất quặn căm hờn, người nén đau thương, máu thắm đỏ hoàng hôn Bình Thành - Mỹ Quý. Vững chãi can trường giữa bão đạn mưa bom, viết tiếp trang sử vàng trên miền quê biên giới.
Tiếp câu 2. Về Giồng Dinh nơi tướng Nguyễn Bình từng vung kiếm thép, khí thế oai phong làm khiếp vía quân… thù. Cho đồng Mỹ Thạnh Tây không còn khói lửa mịt mù . Nhớ bóng tre Ba Làng - Gò Cát, nhớ bóng mẹ tảo tần nhổ cỏ cắt đưng---. Cong vòng đòn gánh còm lưng Hai đầu mẹ gánh đồng bưng Tháp Mười Để chiều Mỹ Thạnh Đông nay xanh vườn bông thiên lí, như muốn tâm tình cho cả quê hương.
Nối lối Dù cho xa cách quê hương Trong tôi vẫn mãi nhớ thương Bình Hòa Ngày đi bịn rịn quê nhà Nay cầu Đức Huệ thay phà đón đưa.
Câu 5 Vọng cổ: Bình Hòa Nam ơi còn đây dấu chân người chiến sĩ Miền Đông năm ấy, bên bờ Vàm Cỏ Đông bông lục bình vẫn tím như muốn cùng ai san sẻ phút tâm….tình. Bên hàng dừa nước đong đưa còn in mãi bóng hình. Bóng dáng quê hương nay nhiều thay đổi, Đức Huệ - Đức Hòa giờ đã nối nhịp bờ vui… Biên giới Mỹ Bình ngày ấy xa xôi, nay gần lắm đâu gì cách trở. Bờ mù u năm xưa dẫu không còn nữa nhưng người ra đi vẫn nhớ lối quay về.
Câu 6. Lý Năm Căn. Về thăm căn cứ còn đây Bình Hòa Hưng nơi chiến công xưa. Thương mãi lũy tre quê hương Chở che đoàn quân đánh giặc Giờ đây rẫy khóm tràm xanh Vườn bông thiên lý thoảng hương Rẫy bắp rờn xanh lấp hố bom thù… (Về vọng cổ) Đồng bưng xưa nay đồng chanh bông trắng, hòa quyện hương quê sâu lắng tình đời---. Dù cho xa cách quê hương Trong tôi nhớ mãi Rạch Mương - Bình Hòa Xưa đi bịn rịn quê nhà Nay về Đức Huệ thêm đậm đà tình cố hương. ..................................