Có còn không em mái tóc đe-mi ngắn
Trên dòng sông rất nắng thuở nào đây
Con xuồng nhỏ chòng chành đưa đẩy
Anh ngắt đầy tim tím những bằng lăng
Cho em thôi một chút buồn lãng mạn
Mắt cứ mưa để giọt nhớ đi hoang
Em giận dỗi với muôn ngàn lý lẽ
Sắc hoa thầm mang nỗi dở dang em
Rồi một lần anh lại hái cho em
Màu lặng tím ru em vào mười tám
Em chẳng trách, chẳng buồn, chẳng giận
Chỉ nghe lòng rung động chút bâng khuâng
Rồi một lần em quay lại sau lưng
Nghe giọt đắng ngập ngừng rơi tí tách
Kỷ niệm níu chân sao em đành bước vội
Giờ bằng lăng nhuộm tím lối đi buồn
Anh quay về trên tay tràn dĩ vãng
Bến chưa đầy mùa hoa tím bằng lăng
Chưa hái cho em một chút buồn con gái
Kỷ niệm ngại ngần cánh hoa cũ lênh đênh.
Đặng Thị Quỳnh Hương
Theo dòng sự kiện
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Đang truy cập : 23
•Máy chủ tìm kiếm : 1
•Khách viếng thăm : 22
Hôm nay : 2045
Tháng hiện tại : 70369
Tổng lượt truy cập : 10541415