Tác giả: TUYẾT MAI...
Tôi gốc người Bình Định, nguyên quán của anh hùng Nguyễn Trung Trực, nhưng chưa rõ nơi ông bà đời trước của cụ Nguyễn - cách gọi của dân miền Tây Nam bộ tôn kính Nguyễn Trung Trực - vì sống lâu năm ở Long An, mỗi lần về quê tôi hay bị lạc đường do những đổi thay làm tôi lạ lẫm.......
Ngày 29/9, Hội Nông dân Việt Nam tỉnh Long An phối hợp Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch tổ chức Hội thi Sáng tác và......
Tân Thạnh, nơi tôi đã đến trong những năm đầu mới thành lập huyện(tách ra từ Mộc Hóa). Khi ấy, thị trấn hầu hết là nhà tạm, mùa mưa như ốc đảo, ra khỏi thị......
Bài thơ đạt giải A, Cuộc vận động sáng tác, quảng bá tác phẩm VHNT chủ đề "Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh" tỉnh Long An, đợt VIII (2019-2020) của tác giả Phạm Thị Cải...
Như bao vùng quê của mọi miền tổ quốc, Long An cũng đẹp dịu dàng và bình dị trong từng khoảnh khắc đời thường....
Vannghelongan giới thiệu đến bạn đọc chùm thơ của tác giả Đặng Kim Thư, Phụng Tú và Nguyễn Kim...
My từng đọc được ở đâu đó một trích dẫn nổi tiếng của đại văn hào WilliamShakespeare:
“Thế giới này là một sân khấu lớn, tất cả chúng ta đều là những diễn viên. Chúng ta diễn những vai mình đã chọn, hoàn thành vở kịch rồi ra đi.”...
.
1.Ông ngồi một mình, lặng lẽ rít từng hơi thuốc thật dài, rồi từ từ nhả khói một cách chậm rãi. Mới đó mà đã bảy năm ông phải xa bà, xa người vợ chịu thương chịu khó, suốt đời chỉ biết lo lắng cho chồng con. Bà là cô gái làng đảm đang, đẹp nết, đẹp người mà cha mẹ chọn cho ông. Ông bà đến......
Lâu lắm rồi tôi mới được đọc lại những câu thơ đằm sâu cảm xúc. Không trau chuốt ngôn từ, không cầu kỳ thi tứ, những câu chữ trong thơ Trần Nguyên Chi cứ lặng lẽ níu lòng người đọc bởi cái tình, cái chân thật tinh khôi trải ra như những dòng nhậtt ký...Cũng là bến sông, đình làng, cũng là cởi trâu,......
Những hàng cây trầm lặng dốc cái bóng xềnh xoàng cho mặt phố đẫm sương
Chiếc lá cố níu giữ cành cuối cùng cũng chìu lòng cơn gió khẽ
Loay xoay rơi, loay xoay trong mắt buồn người con gái trẻ
Dịu dàng giữa khoảnh khắc phồn hoa....
Gió tự tình
Trỗi khúc nhạc cùng quê
Để trong ta thêm cồn cào nỗi nhớ
Cây bần trước nhà má nghiêng nghiêng
Bông lập lòe thả tím mặt sông
Con cá bống sao
Còn chơi trò trườn dài trên bãi rộng
Con ba khía âm thầm
Bấm đất đếm thời gian…...
Ngâm
Về quê hương một ngày Xuân lộng gió…
Thành phố thân yêu – cửa ngõ miền Tây
Giữa rừng cờ rực rỡ tung bay
Lòng đắm say Ơi ! Thành phố trẻ...
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng.Cái Mơn không phải là nơi tôi chôn nhau cắt rốn nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt của tôi tự thưở hoa niên....
Quê tôi nằm bên bờ sông Thủ Bộ. Đó là một miền quê yên ả. Những người trong xóm đều sống bằng nghề nông. Sáng sớm, cha mẹ tôi cùng các cô bác lũ lượt kéo nhau ra đồng cày cấy đến tối mịt mới về. Ba tôi còn mang cả mùi khói trên tấm áo bạc vá vai....
Thật ra chị tên Phà Ca, Lê Thị Phà Ca. Hồi đó cha chị rất ghiền “Người vợ không bao giờ cưới”. Ngày mẹ chị sinh, biết chị là con gái, ông mừng húm. Không chút đắn đo, ông chạy ù ra xã đăng ký ngay khai sanh cho chị với cái tên của cô sơn nữ dễ thương trong tuồng cải lương ruột của ông...
Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Bạn bè ơi, khi ấy có còn nhau
Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu...
Đang truy cập : 28
Hôm nay : 6932
Tháng hiện tại : 136171
Tổng lượt truy cập : 8899091