1. Hôm nay, Phượng nghỉ học. “ Mình sắp chết rồi đi học chi nữa”. Ý nghĩ ấy cứ quấn chặt lấy chị từ khi chị nghĩ rằng mình không còn sống được bao lâu. Mọi thứ sao mà chóng vánh. Mới hôm qua chị còn cất liền mấy cái nhà khi chơi lò cò với đám bạn cùng lớp. Vậy mà!...
Sau khi tự “ đầu độc” cái bao tử vốn không được khoẻ mạnh của mình bằng bữa sáng với nửa ly cà phê đen cùng hai muỗng đường cát, hắn vội vã ra bắt xe buýt về nhà. Không còn lựa chọn nào khác. Phần ăn ngày hôm qua của hắn đã giảm đến mức tối đa. Hắn đang cố gắng tăng cân. Nên đó là việc làm hết sức......
Tám tuổi tôi mong ước có một người đàn ông cho riêng mình. Người đàn ông cao to, tóc đen bù xù, râu quai nón đâm tua tủa, làm nghề bốc vác bặm trợn nhưng hết sức dịu dàng lúc bế con gái, đặt nó ngồi lên đùi, trìu mến vuốt mái tóc lơ thơ, rồi hôn lên chóp mũi nhỏ xíu làm nó cười khúc khích vì nhột....
Chi hội âm nhạc đã tổ chức chuyến đi thâm nhập thực tế hai ngày (15/16/06/2011) tại tỉnh Bình Dương. Ðoàn được các anh em đồng nghiệp tỉnh bạn tiếp đón ân cần và nồng hậu đặt biệt là nhạc sĩ Võ Đông Điền chủ tịch HộiVHNT tỉnh, dù thời gian rất ít nhưng anh em cũng đi được nhiều nơi, tiếp xúc với với......
Nhằm phát huy những kết quả đã đạt được qua các cuộc thi văn thơ thiếu nhi được tổ chức hàng năm, đã tạo khá nhiều điều kiện thuận lợi giúp các em thanh thiếu niên, học sinh các trường phổ thông ở Long An tham gia sáng tác, nhằm không ngừng tạo ra ngày càng nhiều tác phẩm văn thơ thiếu nhi có chất......
Bằng vốn kiến thức địa lý khác nhau của mỗi người, có thể ai đó vẫn chưa biết nhiều về Long An. Mảng đất ấy tầm vóc thế nào, đất và người nơi đó ra sao? Thế nhưng thông qua con đường văn học nghệ thuật, sự biểu cảm của trái tim, người ta dù nước lã người dưng, dù chân mây góc biển ít nhiều cũng hiểu......
Tám tuổi tôi mong ước có một người đàn ông cho riêng mình. Người đàn ông cao to, tóc đen bù xù, râu quai nón đâm tua tủa, làm nghề bốc vác bậm trợn nhưng hết sức dịu dàng lúc bế con gái, đặt nó ngồi lên đùi, trìu mến vuốt mái tóc lơ thơ, rồi hôn lên chóp mũi nhỏ xíu làm nó cười khúc khích vì nhột....
Những ngày cuối năm bận rộn, tôi vẫn chưa kịp lựa thiệp để gởi cho bạn bè. Quyển sách gởi tặng cho trưởng phòng cũ đã chuyển sang làm công ty khác vẫn còn nằm trên bàn dù giáng sinh đã qua được vài ngày. Bạn tôi gởi cho tôi một chú Monokuro Boo thay cho lời chúc mừng năm mới. Chú heo bằng nhựa nhỏ......
Đã sáu mươi hai năm rồi mà tôi vẫn còn nhớ như in. Sáng hôm ấy là mùng ba Tết Đinh Hợi (1947), gia đình tôi cũng như nhiều gia đình khác đã phải rời bỏ nơi chôn nhau cắt rốn để lên đường tản cư, vì trước đó mấy ngày, làng An Nhựt Tân, nhứt là ấp chợ Nhựt Tảo nhỏ bé đã phải hứng chịu một trận......
Đang truy cập : 47
Hôm nay : 7974
Tháng hiện tại : 27308
Tổng lượt truy cập : 8790228