Út Điệu lắc lắc cặp mông trước tấm kiếng, xoay một vòng rồi bước đi như người mẫu. Đâu đó truyền hình hàng xóm vọng qua một bài của sân khấu cải lương, Út Điệu đi theo tiếng đờn, hình như là bài Tứ đại oán. Điệu đờn buồn hiu mà Út Điệu đi nhún nhún thỉnh thoảng lại nhoẻn miệng cười tình....
Bằng vốn kiến thức địa lý khác nhau của mỗi người, có thể ai đó vẫn chưa biết nhiều về Long An. Mảng đất ấy tầm vóc thế nào, đất và người nơi đó ra sao? Thế nhưng thông qua con đường văn học nghệ thuật, sự biểu cảm của trái tim, người ta dù nước lã người dưng, dù chân mây góc biển ít nhiều cũng hiểu......
Đường sinh tử một vòng chưa khép
Tạt vào đây quán trọ đời em
Rót cho tôi chai nào cay đắng nhất
Hồn tôi là một chiếc ly không...
Chúng tôi xin mượn câu thơ: “ Những câu thơ em viết mất linh hồn” của nhà thơ Đinh Thị Thu Vân, trong tập thơ “ Một ngày ta ngoái lại” của chị, do NXB Long An ấn hành năm 2005 làm tiêu đề cho bài viết mọn này. Xin quý độc giả đọc nơi xuất thân của câu thơ trên, vì câu thơ cũng như người, nhiều khi......
Chưa bao giờ anh mong con gái anh về nhà như lúc này. Một sự giận dữ, một sự đau xót, như sóng biển, cứ dội từng cơn trong lồng ngực vốn đã yếu ớt của anh. Con gái anh thi rớt đại học, buồn, nhưng cũng không phải là cái gì quá ghê gớm đến mức như vậy. Cái chính là ở nguyên nhân thi rớt của nó,nó đã......
Đang truy cập : 44
Hôm nay : 4232
Tháng hiện tại : 23566
Tổng lượt truy cập : 8786486