Khi tôi thức dậy
Bình minh đã chết
Bầu trời căng nắng
Nhìn thấy những dây leo nổi gân trong khu vườn nhà bên
Giống những đường gân nổi trên thân bụng của chị trước ngày sinh nở
Thi thoảng thằng bé đạp tôi khi khẽ chạm vào…
Tiếng động êm như cơn lá nhỏ cuối thu…...
Chúng tôi xin mượn câu thơ: “ Những câu thơ em viết mất linh hồn” của nhà thơ Đinh Thị Thu Vân, trong tập thơ “ Một ngày ta ngoái lại” của chị, do NXB Long An ấn hành năm 2005 làm tiêu đề cho bài viết mọn này. Xin quý độc giả đọc nơi xuất thân của câu thơ trên, vì câu thơ cũng như người, nhiều khi......
Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Bạn bè ơi, khi ấy có còn nhau
Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu...
Chưa bao giờ anh mong con gái anh về nhà như lúc này. Một sự giận dữ, một sự đau xót, như sóng biển, cứ dội từng cơn trong lồng ngực vốn đã yếu ớt của anh. Con gái anh thi rớt đại học, buồn, nhưng cũng không phải là cái gì quá ghê gớm đến mức như vậy. Cái chính là ở nguyên nhân thi rớt của nó,nó đã......
Đang truy cập : 28
Hôm nay : 1325
Tháng hiện tại : 81285
Tổng lượt truy cập : 8844205