Út Điệu lắc lắc cặp mông trước tấm kiếng, xoay một vòng rồi bước đi như người mẫu. Đâu đó truyền hình hàng xóm vọng qua một bài của sân khấu cải lương, Út Điệu đi theo tiếng đờn, hình như là bài Tứ đại oán. Điệu đờn buồn hiu mà Út Điệu đi nhún nhún thỉnh thoảng lại nhoẻn miệng cười tình....
Đã sáu mươi hai năm rồi mà tôi vẫn còn nhớ như in. Sáng hôm ấy là mùng ba Tết Đinh Hợi (1947), gia đình tôi cũng như nhiều gia đình khác đã phải rời bỏ nơi chôn nhau cắt rốn để lên đường tản cư, vì trước đó mấy ngày, làng An Nhựt Tân, nhứt là ấp chợ Nhựt Tảo nhỏ bé đã phải hứng chịu một trận......
Đang truy cập : 33
Hôm nay : 9017
Tháng hiện tại : 212756
Tổng lượt truy cập : 8975676