Thứ năm 28/03/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Vạt khói lam chiều

Vạt khói lam chiều

Vạt khói lam chiều

Quê tôi nằm bên bờ sông Thủ Bộ. Đó là một miền quê yên ả. Những người trong xóm đều sống bằng nghề nông. Sáng sớm, cha mẹ tôi cùng các cô bác lũ lượt kéo nhau ra đồng cày cấy đến tối mịt mới về. Ba tôi còn mang cả mùi khói trên tấm áo bạc vá vai.

Cứ mỗi năm đến tháng Chạp, trời se lạnh. Đi học về khuya qua cánh đồng trên con đường đá  đỏ, tôi nghe nồng nồng mùi khói và cảm thấy ấm áp hơn. Tôi hay đứng nhìn những cột khói đốt đồng bay lả tả rồi cuộn tròn theo cơn lốc cuốn đi xa. Tôi đã gởi hồn mình theo làn khói trắng. Về gần đến nhà, đứng ở đầu xóm, mắt tôi không rời khỏi những làn khói bếp bốc lên từ các mái lá lan tỏa làm ấm cả không gian. Mùi khói lam chiều ngái ngái mũi làm cay mắt nhưng sao tôi cảm thấy thích thú ngất ngây. Tôi yêu những làn khói bay lên trời ấy vì chúng chở theo bao ước mơ hồn nhiên của tuổi thơ. Còn thân thương hơn nữa là những làn khói đó bốc lên từ mái nhà thân yêu hòa quyện cùng tình thương chan chứa của mẹ cha hàng xóm.

Khói bếp la đà bay mỏng manh
Xuyến xao mái rạ gío trong lành
Vàng ươm hơi khói còn vương đọng
Nghé goọi chiều về ấm mái tranh

Những vạt khói thân thương đó chẳng những đã gắn liền  với thời thơ ấu của tôi mà còn là người bạn thân thiết, là hơi ấm của tình yêu gia đình, làng xóm, quê hương. Có khi tôi thẫn thờ tự hỏi những làn khói đó bay lên đến tận khung trời nào cho tôi gửi thầm mơ ước.
Rồi lớn lên phải đi học xa nhà, xa cánh đồng quê êm ả, xa cột khói thân thương mỗi chiều về. Có hôm đang ngồi học bài, ngửi mùi khói nhà ai, lòng tôi lại nao nao nhớ. Mặc dù sống xa quê nhưng lúc nào tôi cũng cất giữ bên mình những hình ảnh, những kỉ niệm tuổi thơ trong đó có mùi khói lam chiều ngai ngái.

Dằng dặc thời gian lướt thật nhanh
Quê hương luôn cất giữ bên mình
Những năm ra phố đời chìm nổi
Vạt khói chiều quê thấm đấm tình

Nhớ hồicòn học cấp một ở trường làng, sáng nào ngọai cũng gói sẵn vài củ khoai còn nóng ấm trong lá chuối khô đem theo ăn lót dạ. Vị ngọt của khoai, tình thương của ngọai hòa với mùi khói thơm thơm ngọt lịm đầu môi.
Những chiều nghỉ học, tôi cùng các bạn rủ nhau ra đồng mót khoai. Cả bọn giúp ba tôi trải rơm đốt ruộng để có chất mầu mỡ cho mùa sau. Lúuc đó tôi thích nhìn những cột khói bó6c cao mà lòng vui khôn tả. Rồi đem khoai lùi vào đóng lửa để nhấm nháp với bạn bè. Đến chiều, ai nấy cùng rời khỏi cánh đồng, chỉ còn lại vạt khói lưa thưa bay tản mạn.
Xa quê, ngót hai mươi năm, cuộc sống làng xưa giờ đã đổi thay nhiều. Bếp rơm bếp cũi được thay bằng bếp ga, bếp điện gọn gàng, sạch sẽ, không còn cảnh dụi mắt thổi lửa vào mùa mưa vì củi ướt, khói bay mịt mù cả gian nhà.
Giờ đây cuộc sống hiện đại ở chốn thị thành, trẻ con đâu thấy được hình ảnh những cột khói lam chiều vưong vấn tâm tư như thời tuổi nhỏ của chúng tôi. Chúng có hay chăng đó cũng là một thiệt thòi lớn cho thời trẻ dại hồn nhiên.
Bây giờ tuổi đã xế chiều, thời gian là tháng năm, tháng sáu quê tôi vẫn vậy, sáng nắng chiều mưa nhưng bên hiên nhà đâu còn cô bé đứng nép mình  dõi theo những làn khói trắng mà vấn vương mơ ước.
Kí ức tuổi thơ chảy ngược dòng
Làm sao níu giữ được hòai mong
Hương xưa khói bếp còn cay mắt
Se sắt tình quê còn ngóai trông.

 

Thanh Tuyền

Tổng số điểm của bài viết là: 1 trong 1 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 34


Hôm nayHôm nay : 6122

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 271349

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8417759