Thứ năm 28/03/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Những đêm hè lặng gió

Gã đưa tay vuốt những hạt mồ hôi nhỏ giọt trên trán. Ba giờ sáng, Sài Gòn vẫn như một lò than khổng lồ, thiêu đốt cả con người và những giấc mơ xa xôi. Gã đưa tay bấm nút tắt radio, cố tìm lại giấc ngủ khó nhọc. Bởi lẽ chỉ vài tiếng nữa thôi, cái chung cư ngái ngủ này sẽ bừng tỉnh, gã giữ xe phải cuốn theo cái vòng quay hối hả của nó.
Ảnh minh họa (internet)

Ảnh minh họa (internet)

Cái chung cư cũ này kì lạ như chính bản chất của nó. Nằm lọt thỏm giữa hàng chục tòa cao ốc hiện đại đứng sừng sững, nó như một lời thách thức về sự kiêu hãnh của thời gian. Đã có lúc người ta muốn đập tan nó để làm những việc quan trọng hơn, nhưng vì một lí do nào đó, nó vẫn đứng đó, kiêu ngạo và hiên ngang. Rồi người ta dần lãng quên nó, như lãng quên một đứa con rơi của thành phố. Nó là nơi tạp nham của tiếng mèo kêu, tiếng chai rượu vỡ mỗi khi đêm về và mùi ẩm mốc xộc lên mỗi khi mưa xuống. Con người ở đây, hằng ngày họ chạm mặt nhau, họ say xỉn cùng nhau, họ cùng nhau trò chuyện những câu chuyện tủn mủn cả đêm mỗi khi cô đơn, nhưng họ biết rất ít về cuộc sống của nhau. Đó dường như là một quy luật ngầm. Mỗi người có một câu chuyện của riêng mình, biết ít về nhau khiến cuộc đối thoại trở nên dễ chịu hơn, và thực ra cũng không ai quan tâm lắm về câu chuyện của đối phương. Gã đã quen với sự lạnh lùng kì lạ ở nơi đây. Có những đêm, nằm vắt vẻo trên chiếc võng dưới gầm cầu thang - một chỗ ở lí tưởng của một người giữ xe ở trung tâm thành phố, gã trông thấy người đàn ông thành đạt lầu một dẫn một cô gái tóc vàng vào căn hộ và như một phép lạ, sáng hôm sau người đàn ông lại tay trong tay cùng một người khác. Hay người phụ nữ gàn dở sống ở lầu hai, vào ngày mùng năm mỗi tháng lại đặt ở cuối hành lang một đóa hoa huệ trắng . . . 
Trong giấc ngủ hằng đêm, màu trắng xóa của ruộng muối cứ cuốn lấy gã xoay mãi trong những giấc mơ không màu. Gã không ngửi nổi mùi cá tẩm ướp hóa chất của bà quán cơm đối diện, khi nó mang quá nhiều kí ức về nồi cá hấp mỗi dịp ra khơi. Đôi khi gã cảm thấy như Chí Phèo, khi thời gian cứ trôi tuột đi một cách vô nghĩa. Đôi khi gã lại cảm thấy mình là một kẻ mộng mơ, khi cơm áo gạo tiền vẫn không đánh sập được khao khát được vẽ của gã. Gã thích được làm một kẻ mộng mơ, được chìm đắm trong thế giới nghệ thuật của riêng gã mỗi khi đêm về ...
Ba giờ sáng, Sài Gòn vẫn như một lò than khổng lồ, thiêu đốt cả gã và những giấc mơ xa xôi. Gã mơ về một ngày nói tiếng Anh sành sõi và tác phẩm của mình có tên trong những cuộc triển lãm quốc tế, liệu gã có một lần về lại nơi đây? Điều đó có ý nghĩa gì đâu, khi tuổi trẻ qua đi mà chẳng kịp ngoảnh đầu./.
 

Thành Lâm

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 55

Máy chủ tìm kiếm : 18

Khách viếng thăm : 37


Hôm nayHôm nay : 6837

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 272064

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8418474