Nghêu ngao gảy khúc nhạc hờn
Tiếng yêu, tiếng hận chập chờn gần xa
Đường đời lắm nẻo bôn ba
Cầm lên mảnh nhớ vẫn là bóng em!
Nghêu ngao rót rượu vào đêm
Trăng thu bỗng rụng xuống thềm ngả nghiêng
Kìa kìa môi thắm, mắt duyên
Tỉnh say chẳng biết là tiên hay mình?
Nghêu ngao ngồi trước bình minh
Câu thơ ném giữa tử sinh mà cười
Cuội xưa nói dối lên trời
Thương ta viết thật mãi đời trần gian…
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Theo Tạp chí Văn nghệ Long An 04/2015
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Đang truy cập : 37
Hôm nay : 4023
Tháng hiện tại : 109325
Tổng lượt truy cập : 10854548