XUÂN CÒN Ở LẠI

Bao lâu rồi anh cứ dõi theo em
Con đường vắng mưa bay mù phía trước
Đôi chân nhỏ và bao điều mơ ước
Bao lâu rồi làm đau nhói tim anh…
Lẽ nào xuân không thể là mùa xuân
Và nắng ấm như lòng anh rất thật
Và hoa thơm là bao nhiêu lo lắng
Dành cho em như từ bấy đến nay

Em đuổi theo những hư ảo xa xôi
Bằng hờn dỗi ngây ngô, em đâu biết
Bao nhiêu lần đắng cay em gục xuống
Bờ vai anh luôn là chỗ tựa đầu

Chẳng thể nào trẻ dại mãi đâu
Xuân không thể như đất trời ở lại
Anh thương lắm đôi vai mềm run rẩy
Trước thềm xuân lạnh lẽo nét môi cười.

Tác giả bài viết: Trịnh Hồng Hạ

Nguồn tin: TC VNLA Xuân 2014