Với tháng giêng

tôi
cố che đậy
sự im lặng đang lớn dần trong mình
bằng những bài ca không âm thanh
những tiếng cuời ẩn trong guơng mặt đá

tháng giêng vấp ngã
bụng vỡ tràn huơng thơm
tiếng lích chích khâu mùa khâu tình
nguời khâu lại những cô đơn vừa rạn…

đừng ai nhắc những gì quá vãng
con tàu qua làm rơi bóng mình
bà mang về bên kia suơng mù
một tuổi thơ không còn kịp lớn

ngón kỷ niệm giờ đây đã mòn
đâu khơi nổi chuyện tình côi lạnh

tháng giêng vẫn nôn nao qua cửa
nghe hồn mình dại dột tỏa huơng

Tác giả bài viết: Võ Mạnh Hảo