Trang thơ của VŨ CHÍ THÀNH

     VŨ CHÍ THÀNH
QUA GIỒNG GĂNG
 
Mấy chục năm rồi, Cao Thế ơi!
Chúng mình từ đó phải chia phôi
Giồng Găng, Mỹ rút còn vương máu
Mấy thuở triều dâng, mấy cát bồi.
***
Đau mảnh vườn xưa, đau cỏ cây
Nền cũ dấu xe giặc đan dày
Bóng cây sừng sững như hồn Thế
Trụ đứng ngày đêm giữ đất này.
***
Lúc sống đã coi thường nguy hiểm
Thác đi tên tuổi vẫn lưu truyền
Xương thịt hòa tan vào đất nước
Chẳng giữ cho mình một chút riêng.
***
Vẫn đoạn đường xưa sáng ánh sao
Vẫn hàng bông bụt, lũy tre cao
Ngày xưa hai đứa cùng đánh mỹ
Nay mình về, còn bạn ở đâu.
***
Trận địa còn đây Cao Thế ơi!
Mới hôm nao Thế đứng giữa trời
Chỉ hướng quân thù cho khẩu đội
Máu nhuộm đầy thân, mắt vẫn ngời.
***
Thuở ấy cùng nhau học một trường
Lớn lên giữa đồng ruộng quê hương
Trường Sơn hai đứa chia muỗng muối
Một nắm rau rừng mấy mến thương
***
Cố bé thuở nào trong xóm nhỏ
Khi chiều buông chuông đổ ngân nga
Vẫn thầm nhắc đến tên ai đó
Chăm mảnh vườn xanh thẳm ước mơ.
***
Thế nằm đây với Sông Vàm Cỏ
Tắm mát tâm hồn tiếng sóng ru
Quê ta nay sáng bừng ngói đỏ
Đêm về vang vọng khúc hoan ca.
 
  GỞI ANH
 
Nếu mai mốt anh có về anh tết
Nhớ gom theo kỷ niệm những xuân nào
Trời an Tịnh đã bừng hoa nắng
Tiếng độc huyền trong phố cổ nao nao
***
Trái tim Má làm nắp hầm thuở ấy
Chở che con qua vây ráp quân thù
Anh nhớ về để quỳ bên nấm mộ
Nén nhang trầm sao nói hết ưu tư.
***
Tà áo trắng sáng trưng trường trung học
Có cô nữ sinh biệt động năm nào
Trừ diệt ác để hôm nay tiếng hát
Hưng Thuận chiều vành nón lá nghiêng chao.
***
Anh có nhớ bến đò xưa Vàm Trảng
Tóc dài ai chèo chống những đêm đông
Bao đoàn quân nườm nượp ra tiền tuyến
Dìm quân thù trong tiếng thét “xung phong”!
***
Anh còn nhớ trận Giồng Găng năm ấy
Pháo Trâm Vàng dập nát xóm cây xanh
Xác quân Mỹ ngã dài trên trảng cỏ
Ai lội tìm đưa liệt sĩ, thương binh.
***
Tòa tháp cổ vẫn trầm tư biên cảnh
Tay trong tay hai đứa một xuân nào
Trà Cao chợ giọng ai ca lấp lánh
Xóm Cà Na tươi ngói đỏ hồng hào.
***
Về anh nhé đừng để xuân chờ đợi
Hàng dầu xưa vươn thẳng đến trời xanh
Người xứ Trảng bao thăng trầm vẫn vậy
Dùng con tim bồi đắp đất quê mình.
                                                                   
 
VỀ XỨ TRẢNG
 
Sao anh chưa về thăm xứ Trảng
Đất hoang lên chợ đã lâu rồi
Thị xã giờ đây đông đúc lắm
An Hòa phường mới điện ngời soi.
***
Tha La xóm đạo tươi màu ngói
An Phước cầu cao vút giữa sông
Đường vào An Tịnh xe phơi phới
Gia Bình hương ngát những mùa bông.
***
Bánh tráng má vừa phơi sương đấy
Rau rừng em hái vẫn đang tươi
Về nhanh anh nhé em chờ đó
Đừng để mùa xuân mãi đợi người.
                        Trảng Bàng
                     Vũ Chí Thành