Ta với người

Ta với người vẫn quán cũ đấy thôi
Có nhớ gì đâu mà đã tràn ly đắng
Đời chúng mình thường vẫn nhiều lận đận
Vấp ngã nhiều nhưng đâu chịu dừng chân

Ta với người con sông cũ đấy thôi

 

Hai bên bờ liêu xiêu vài hàng quán

 

Cà phê nóng có làm hồn người ấm

 

Mà mắt buồn như mây khói xa xăm.

 

 

Ta với người buồn vui cũ đấy thôi

 

Vẫn góc nhớ mỗi buổi chiều tan học

 

Giọt nước mắt và nụ cười trong vắt

 

Cuốn tuổi đôi mươi theo giấc mơ nồng.

 

 

Ta với người năm tháng cũ đấy thôi

 

Mặc kệ thời gian trôi qua bờ mộng

 

Người sẽ hát cho một ngày gió lộng

 

Và ta sẽ cười dẫu mai mưa dông.

 

 

Ta với người câu chuyện cũ đấy thôi

 

Trăng vẫn sáng và đùa trong mắt ấy

 

Người vẫn đứng bên bờ xa sóng vẫy

 

Gieo nhớ gì mà chất ngất hồn ta ?

Tác giả bài viết: Vĩnh Thông

Nguồn tin: TC NVLA 06/2013