Nắng vàng

Nắng vàng mắc cạn đường quê
Nên còn ở mãi lối về tuổi thơ
Ta về ngang ngõ ngày xưa
Gặp màu nắng cũ đậu bờ cỏ xanh

Vẫn làn gió hát ngọt lành
Từng chùm hoa khế trên cành đu đưa
Tiếng chim ríu rít gọi mùa
Trời xanh ngan ngát lưa thưa mây chiều

Nắng vàng đậu lối thương yêu
Ta về gặp những cánh diều thoáng bay
Nhớ thương còn đọng bao ngày
Góc trời quê nhỏ đong đầy niềm vui

Những ngày xanh của ta ơi
Bây giờ tìm lại một thời rong chơi
Ngày thơ đã lặng xa rồi
Chỉ còn màu nắng vẫn rơi bên đời.

Tác giả bài viết: Đường Lang

Nguồn tin: Tạp chí Văn nghệ Long An 04/2015