Mong Manh

Như cơn gió thoảng
Như nước xuôi dòng
Vô tình, lặng lẻ
Trôi về mênh mông

Ôi trái tim non

Vương mối tình đầu

Như làn sương mỏng

Bay vào hư không.

 

Tác giả bài viết: Hồng Tươi

Nguồn tin: TC VNLA Xuân 2014