MÙA XUÂN VÀ NỖI NHỚ

Giang rộng tay ôm nỗi nhớ vào lòng
Nỗi nhớ cứ chuồi ra, quằn quại
Xa em rồi tím một chiều biên ải
Vị đắng đời sao động mãi đầu môi

Mùa xuân nào nhốt chặt tuổi em tôi

Giữa ao làng, cá con nhảy nhót

Hoa cau nở, con sáo về ca hát

Qua sông rồi, còn nhớ gì không?

 

Vụt bay đi, như sáo sổ lồng

Giữa đại ngàn, chợt thương về xóm nhỏ

Nơi cha mẹ lượm từng cọng cỏ

Để hoa đời ngây ngất đơm hương

 

Nỗi nhớ nào đầy ấp cả sân trường

Nơi run rẩy, gã  trai khờ, vào lớp

Mắt lá râm, suốt một thời thao thức

Hoa cúc vàng, im lặng, góc bồn khô

 

Nỗi nhớ quắt quay – nỗi nhớ mơ hồ

Bạn đứng mãi phi trường Tân Sơn Nhất *

Đồng đội tôi nằm lại bao vùng đất              

Nên xuân về - nỗi nhớ cứ đầy, vơi.

Tác giả bài viết: Vũ Chí Thành

Nguồn tin: TC VNLA Xuân 2014