Cuối năm cuốn gói về đồng

Cuối năm cuốn gói về đồng
Đóng cửa phòng anh về dưới ruộng
Ếch nhái khôn chẳng bắt được con nào
Cá dưới nước câu hoài không được
Chim chóc nhiều nhưng ở tuốt trên cao

Đầy đồng lúa đang thì con gái
Ai đang tay bứt lấy bao giờ
Có người nào cất tiếng ầu ơ
Anh bỗng thích mình thành đứa bé

Con bò con say sưa bú con bò mẹ
Chốn quê mùa tình mẫu tử thiêng liêng
Tiếng bò mẹ gọi con sao ấm thế
Nghe nhẹ lòng trong buổi sang đông

Về ruộng đi hỏi thăm thôn nữ
Coi mùa màng xanh tốt bao nhiêu
Vậy mà sao chẳng gặp người nào
Chỉ thấy ruộng toàn là những đất!

Vẫn lang thang trên phố trên thành
Giống Việt kiều ly hương khỏi quê nhà yêu dấu
Nước non chi cũng nước non người
Nhìn tường gạch nhớ bụi tre kẽo kẹt

Đi cùng trời quên sao được quê nhà
Bởi mất gốc mới ra cớ sự
Cuốn gói về làm rơm làm rạ
Chiều cuối năm thơm sợi khói đốt đồng

Tác giả bài viết: CAO THOẠI CHÂU

Nguồn tin: TCVNLA XUAN 2015