Chuyến cuối

Ta gặp em giữa khói sương ngày hạ
Hoa nắng mùa này có trắng không em?
Con sông nhỏ chiều nay sao rộng quá
Có chở dùm ta chút nỗi niềm

Ta chợt hỏi sao lòng ta mơ mộng

Tại vì sông hay vì áo em bay

Cánh én đã nhiều năm trời lưu lạc

Chợt xuyến xao khi nắng phủ sông đầy

 

Gió và sóng chiều nay nghe ấm quá

Một cõi thương một cõi nhớ trong ngần

Ta cũng có cõi thơ chưa gởi kịp

Nên mong đừng vội nhạt áo tình nhân

 

Hoa sẽ nở bên chân trời sóng vỗ

Mai chia ly bao giờ biết tương phùng

Em đừng về, mưa đầu mùa đã đổ

Có còn ai nghe nhịp nhớ mông lung

 

Chuyến đò ấy có phải là chuyến cuối

Mà áo người bay thăm thẳm muôn trùng

Tác giả bài viết: Vĩnh Thông

Nguồn tin: TC NVLA 06/2013