Bến hồng hoang

Thì ra em giống như anh
Xa nhau một chút là thành...cô đơn
Hơi đâu em giận em hờn
Cho đôi mắt biếc có hồn mắt nai

Và không thở ngắn than dài

Mà sao giọng cứ hàng hai buồn buồn ?

Suối xa róc rách đầu nguồn

Rừng xanh rộn tiếng chim muông gọi bầy

Ghen tình ta quá đắm say

Từng đôi bướm cũng ngất ngây bên vườn

Ngàn hoa tỏa sắc thơm hương

Cùng em tươi thắm trăng nhường mây ghen

Bồng bềnh suối tóc chao nghiêng

Không còn những mối ưu phiền đa mang

Rồi ta tới bến hồng hoang

Yêu thương đắm đuối ngập tràn trong nhau

Hờn ghen rồi cũng qua mau

Cho duyên lắng đọng ngàn câu chung tình

Tác giả bài viết: Mặc Sinh

Nguồn tin: TCVNLA 04/2014