BÀI HỌC CHO PI

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Trong nhà, mọi người đều yêu thương Pi nhất. Hầu như tuần nào, ba mẹ cũng tặng cho Pi một món quà nào đó. Vì thế, phòng của Pi luôn chất đầy đồ chơi, lớn nhỏ khác nhau, và món nào cũng trông thật xinh xắn.
Trong vô số món đồ chơi, Pi thích nhất là Khỉ vàng, xe gỗ và Heo trắng. Biết được cậu chủ yêu quý mình, nên ba bạn đồ chơi rất hạnh phúc.
Khỉ Vàng nói: được cậu chủ cưng chiều thật thích.
Heo Trắng: Đúng vậy. Tôi cảm thấy như chúng ta đang ở một thế giới tuyệt vời.
Nghe hai bạn nói thế, xe Gỗ cũng thêm vào:
- Ước gì chúng mình được sống cùng với cậu Pi suốt đời nhỉ.
Nói xong, ba người bạn nhìn nhau cười thật tươi.
Một ngày kia, Pi chơi ngoài vườn xong thì chạy ùa vào phòng. Nhìn thấy Pi, mọi người đều vui vẻ vì sẽ được Pi ôm vào lòng và hôn lên khắp người. Nhưng khác mọi lần, khi Pi vừa nâng khỉ Vàng lên, khỉ Vàng bỗng la oai oái:
Úi! Sao tay cậu chủ bẩn thế!
Nghe khỉ Vàng kêu thất thanh, mọi người đều nhìn vào tay cậu Pi và thấy tay cậu còn lấm đầy đất ngoài vườn. Thì ra, sau khi chơi xong, Pi không chịu rửa tay cho sạch mà cứ thế vào phòng và nghịch ngợm đồ chơi. Hết Khỉ vàng, lần lượt đến xe Gỗ, heo Trắng cũng đều được Pi nựng nịu, vì thế trên cơ thể ai cũng dính đầy đất bẩn. Nhìn cơ thể lấm lem, khỉ Vàng mếu máo:
- Sau cậu Pi không rửa tay trước khi ôm chúng ta?
Xe gỗ, heo Vàng cũng than vãn: Cậu Pi không giữ tay sạch sẽ như thế, có ngày tụi mình sẽ thành những món đồ chơi xấu xí.
Và đúng như thế. Sau những bữa ăn, hay nghịch phá ngoài vườn, Pi không chịu rửa tay thật sạch mà cứ để tay bẩn vào phòng ôm lấy các bạn đồ chơi. Từ những người bạn xinh xắn, khỉ Vàng, heo Trắng, xe Gỗ và nhiều bạn khác trở nên lem luốc và không còn xinh đẹp như trước. Không thể để mình bẩn hơn, khỉ Vàng đưa ra ý kiến:
- Chúng mình sẽ trốn đi, nghỉ chơi với cậu Pi. Khi nào cậu Pi biết giữ tay sạch sẽ thì chúng ta hãy chơi với cậu ấy.
Nghe khỉ Vàng nói thế, mọi người đều đồng ý. Khỉ Vàng, xe Gỗ, heo Trắng liền tìm chỗ trốn để Pi không còn tìm ra mình.
Từ hôm ấy, không thấy những món đồ chơi yêu thích, Pi tỏ ra buồn bã. Pi dựa vào lòng mẹ và khóc:
- Mẹ ơi, không ai chơi với con nữa hết!
Nhìn thấy Pi nước mắt ngắn, dài trên má, mẹ Pi nhẹ nhàng:
- Chắc tại Pi không chịu rửa tay thường xuyên nên các bạn sợ Pi làm bẩn quần áo rồi lây bệnh nên không chơi với Pi nữa đấy.
Pi nói trong tiếng nấc:
- Thiệt..hic… vậy…hic…hả, mẹ?
Ừ. Mẹ nghĩ thế.
Vậy nếu từ nay con rửa tay sạch sẽ trước khi vào phòng, các bạn ấy có chơi với con như trước không?
Mẹ nhìn Pi, âu yếm:
- Có chứ! Pi biết giữ vệ sinh cá nhân, lúc nào cũng sạch sẽ, thơm tho thì sao các bạn không chơi với Pi được.
- Vậy từ nay con sẽ luôn giữ tay sạch sẽ để các bạn không xa lánh con nữa.
Mẹ mỉm cười rồi hôn lên trán Pi khi thấy Pi đã biết sửa đổi bản thân. Trong khi đó, ở một góc tối căn phòng, có ba bạn nhỏ cũng mỉm cười hạnh phúc./.
                                                                                

Tác giả bài viết: Minh Nhật