Mười năm

Mười năm về lại quê nhà
Dòng sông ngày ấy vẫn là sông trôi
Chỉ mình lạ với mình thôi
Và bông hoa tím lạ người bạn xưa

Mười năm...em có chồng chưa?

Bến hiu hắt trổ trắng mùa sậy lau...

Vườn nằm im bóng hàng cau

Trái xanh biết kịp thắm màu trầu tươi?

 

Mười năm tóc mẹ phai rồi

Võng đưa dần khuyết giọng người ầu ơ

Trở mình sau những giấc mơ

Con hoài mộng mị đến giờ mẹ ơi!

Mười năm bỏng dấu chân trời

Xin về cúi lạy đất -trời-quê-hương. 

Tác giả bài viết: Nguyễn Giang San

Nguồn tin: TC VNLA