Mưa quê

Mưa quê
Dòng cảm xúc nào đọng lại thành thơ
Một mình ngắm mưa trên sông thị trấn
Mưa trắng lòng sông ngọt ngào say đắm
Hồn thả hồn theo những hạt rơi rơi

Có hạt mưa nào lạnh thấu lòng tôi
Loang loáng hoàng hôn về trên phố nhỏ
Bến nước ven sông sụt sùi ngầu đỏ
Lẽ thường tình do mưa đổ mà thôi!

Hoàng hôn hiện về sông nước chơi vơi
Con đò nhỏ khẽ xuôi về bến đỗ
Nghe âm vang đều đều con sóng vỗ
Lòng bồi hồi trước sông nước chiều quê

Lại chiều mưa trên thị trấn đã về kia
Vẫn bình thường như những chiều mưa khác
Bất giác trong tôi chút buồn man mác
Lâu lắm rồi mới được ngắm mưa quê.

Tác giả bài viết: Phạm Hoàng Nguyên