Lũ nắng

nắng tràn xuống những con đường thành phố
ngập lũ...

từng đợt sóng ngã nhoài

đốt niềm vui thành lửa

 

rồi sẽ qua...

tự nhủ mình trong c8an phòng chất đầy mùi sách

chất đầy căm lặng

lửa vẫn đốt ngoài kia

với gương mặt hốt hoảng

 

rồi sẽ qua, sẽ qua

tự tắm mình bằng những hoài niệm

cánh rừng xưa tràn về

màu xanh như màu máu

chảy ầm ầm trên đất nẻ ưu tư

***

hai chú chó nhìn nhau

liếm hoài không hết nắng

đùa rằng:

thà chết khô giữa thềm nhà váng lũ

còn hơn vùi thây nơi quán rượu ven đường

 

 

 

Tác giả bài viết: Võ Mạnh Hảo

Nguồn tin: TC VNLA 04/2013