CHỢT THẤY LÒNG KHÔNG CÓ NẮNG

chợt thấy lòng không có chút nắng nào giữa tháng ba đầy nắng
khi tiếng còi trên đường
làm giật mình số phận
khi loài người vẫn ném chuyện đời trong quán nhậu
chiều nào thành phố cũng say

chợt thấy lòng không có chút nắng nào giữa tháng ba đầy nắng

khi sáng mai gặp lại người đàn bà bán từng miếng thịt cầy

hàm răng chúng nghiến lại

như căm phẫn

như trách ai

chợt thấy lòng không có chút nắng nào…

khi bầy yến gọi nhau tìm đường về biển

chúng bay quanh vòm phố với nỗi buồn triền miên

mỗi tiếng kêu ướp đầy vị mặn…

làm gì đề thắp nắng?

khi thấy mình không hiểu nổi mình

và lo âu như cỏ

mọc nhanh theo mỗi sớm bình minh.

 

Tác giả bài viết: Võ Mạnh Hảo