Bên sông Vàm

Bên sông Vàm
Trở về tháng mười
Thị xã co mình giữa bộn bề sông nước
Phù sa đầy lên mỗi giờ

Lẩn trốn trong mưa
Bầy cò đứng một chân mổ rong rêu trong giấc mơ đứa trẻ
Ngày đói nắng lang thang sông Vàm…
Chùm mây nặng nề như bản đồ thế giới
Gieo vào mắt nhiều dự cảm

Khi buổi chiều sinh ra ngọn lửa
Người đàn ông câu cá đội chiếc nón nghèo nàn, vừa nhắp câu vừa thở khói
Bỏ quên con trâu đất già khi lên tuổi mười hai

Đêm
Ngủ bên sông nhiều ngày
Uống cạn nhiều gáo gió thơm mùi bùn mùi cỏ
Lòng vơi đi phố thị
Giấc ngủ cũng đầy rơm, và mắt cá mở tròn như những ngọn đèn soi vào ký ức


Tôi nhận ra quê trong bụi cám bay

Không ai giục tôi vào lúc sáu giờ
Chỉ đàn cò trễ nải làm cuộc di cư đến cánh đồng giấu mặt
Rơi lại tiếng kêu buồn như câu hát mẹ xưa…

Tác giả bài viết: Võ Mạnh Hảo