Ký ức Đồng bằng

Tác phẩm đạt giải nhất Cuộc thi sáng tác ca cổ Khu vực Đồng bằng sông Cửu Long năm 2017, tại Tiền Giang
Ảnh minh họa (internet)
KÝ ỨC ĐỒNG BẰNG
 
NÓI LỐI
Dù xa xôi tôi vẫn nhớ đồng bằng
Nhớ Cửu Long giang, nhớ miền châu thổ
Tháng bảy heo may, thơm mùi lúa trổ
Giai điệu nồng nàn, thương câu vọng cổ ai ca.
 
                                                        VỌNG CỔ
1.         Chưa dứt sáu câu mà tình sâu nghĩa đậm. Ai đã tìm ai, đôi bàn tay ấm, dù ở ngoài kia gió lạnh cũng theo… về.
            Ai đã tìm ai, ai đã trao thề.
            Cho câu hát giao duyên vẹn nguyên tình xứ sở, dù góc biển chân trời vẫn muôn thuở có nhau (-). Dẫu em là chót mũi Cà Mau, thì nơi ấy càng xôn xao nỗi nhớ. Tôi nhớ đồng bằng, nhớ Cửu Long giang, nhớ tiếng ai đàn “hò - xự - xang – xê - cống”.
 
2.         Người một thuở tay đàn, tay súng, đem lời ca át tiếng đạn bom… rền.
            Đem lời ca oán trả, ơn đền.
            Ơi đẹp biết mấy người đồng bằng ta đó, gái đảm – trai hùng mang nghĩa khí Lục Vân Tiên (-). Cây tầm vông làm quân giặc đảo điên, và chiếc nóp, chiếc khăn rằn cũng đi vào huyền thoại. Đời lam lũ mà công thành danh toại, xứng danh người Nam Bộ là đây!
 
                   DẠ CỔ HOÀI LANG
Từ là từ phu tướng
Bảo kiếm sắc phán lên đàng
Vào ra luống trông tin nhạn
Đêm năm canh mơ màng
Em luống trông tin chàng
Ôi gan vàng quặn đau (í a).
 
                                                     VỌNG CỔ
5.         Tôi nhớ miên man bài “Dạ cổ hoài lang” chứa chan tình non nước. Nhớ thuở ra đi bao lời nguyện ước, cho én nhạn hiệp đôi người mau trở lại chốn gia… đàng!                    
            “Vọng phu vọng luống trông tin chàng”.          
            Ơi câu hát của một thời xa xưa đó, thành giai điệu đồng bằng ru giấc quê hương (-). Cho cuộc đời đầy ắp những yêu thương, nàng Tô Thị thôi bồng con hóa đá. Tiếng đàn ai như tiếng lòng giục giã, gọi người đi xây dựng cơ đồ.
 
6.         (Ngâm sa mạc)    “Dạ cổ hoài lang” bản nhạc tình
  Muôn đời âm điệu vẫn lung linh
  So dây, nắn phím, đàn lên nhé!
  Hòa nhịp xuân vui đất nước mình.
 
            Đây Thuận Mỹ, Châu Thành – đây Vĩnh Lợi, Bạc Liêu, nơi cắt rún chôn nhau, nơi rạng danh người nhạc sĩ! Đời còn có những tri âm, tri kỷ, thì còn bao lòng chung thủy đá vàng (-).
            Tôi nhớ đồng bằng, nhớ Cửu Long giang; nhớ đất phương Nam, nhớ trời châu thổ. Nhớ tiếng ai ca ngọt ngào câu vọng cổ, từng chữ, từng lời thêm nặng nghĩa quê hương./.
 

Tác giả bài viết: Diệp Vàm Cỏ