Ca cổ VỀ VỚI TÂY NINH

      Tác giả: Diệp Vàm Cỏ

 
NÓI LỐI
Kìa núi Bà Đen
Nầy sông Vàm Cỏ
Quê hương mình rạng rỡ đất Tây Ninh!
                       
LÝ CÁI MƠN
Vàm Cỏ Đông, dòng sông kết nối
Mảnh đất thiêng liêng
Đi từ phía tây mù xa
Sông chảy qua Ninh Điền,
Bến Lức rồi ra biển rộng
Ngàn năm núi thì vẫn cao
Sông vẫn trôi, trôi mau
Cho ta về… ta mãi gần nhau.
 
VỌNG CỔ
1. Thương lắm người ơi Long An - Tây Ninh ngày ấy, giờ là Tây Ninh biết mấy ân… tình!
     Khi hôm nay ta đã về mình. 
     Chân rạo rực qua Bến Cầu, Bến Kéo, lại nhớ Vàm Bao Ngược biển và sông (-). Đâu chỉ có hồ Dầu Tiếng mênh mông, mà ta còn có cả những bưng biềng, kinh rạch. Tất cả từ ý Đảng, lòng Dân, mình bỗng sướng trân khi quê nhà đang thay đổi.
 
2. Em đến Long An, anh về Cầu Khởi, rồi mình ghé lại Tân Tây, Mỹ Thạnh, Lương… Hòa.
     Thoang thoảng nhà ai mùi cá nướng trui, ơi hương vị đậm đà!
     Lại nhớ miếng cốm ngò Cần Giuộc, tô bánh canh Trảng Bàng với ly rượu đế Gò Đen (-). Đây vườn quốc gia Lò Gò – Xa Mát thân quen, đây khu căn cứ Trung ương cục miền Nam ta đó. Đồn Long Khốt quốc kỳ tung trong gió, biên giới mình yên ả quá người ơi! (Đàn dẫn vào Lý Cái Mơn ngay)
 
LÝ CÁI MƠN
Trời Tây Ninh, bình minh nắng ấm
Nắm lấy tay nhau ta vào khúc ca dựng xây
Để mai đây và mãi mãi quê hương đẹp giàu
Vàm Cỏ Tây bên Vàm Cỏ Đông
Ai nhớ ai chờ mong
Khi ta cùng chung một dòng sông. 
 
6.       Nguyễn Trung Trực vẫn lưu danh vàm Nhựt Tảo
          Hoàng Lê Kha còn nức tiếng đất Châu Thành
          Tây Ninh đã vượt qua ngàn giông bão
          Cho hôm nay, ta – chim đậu đất lành (-)!
         
      Kia sông - núi vẫy người về trẫy hội, mừng quê hương sáp nhập rộng thênh thang.
Tây Ninh rẫy bạc, đồng vàng. Từ nay ai cũng muôn ngàn yêu thương./.