Nếu gọi cho đúng, Phan Khôi là một nhà báo, nhà tư tưởng, nhà văn viết nghị luận, hơn là một nhà thơ-tác giả bài Tình già khởi đầu phong trào Thơ Mới thế kỷ 20. Viết báo là công việc ông chọn làm cả đời để đấu tranh cho sự tiến bộ của dân tộc.
Nhân sự kiện thành phố Đà Nẵng đặt tên Phan Khôi......
nắng tràn xuống những con đường thành phố
ngập lũ......
Ngâm
Về quê hương một ngày Xuân lộng gió…
Thành phố thân yêu – cửa ngõ miền Tây
Giữa rừng cờ rực rỡ tung bay
Lòng đắm say Ơi ! Thành phố trẻ...
Ngày 7/4/2013, trại sáng tác văn học nghệ thuật khu vực ĐBSCL năm 2013 do Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam mở tại tỉnh Sóc Trăng được bế mạc, đến dự có nhà văn Tùng Điển - Phó Chủ tịch UBTQ Liên hiệp các hội VHNT Việt Nam; nhà thơ Mai Liễu, Trưởng Ban Văn nghệ địa phương; NSNA Văn Ngọc Nhuần, Chủ......
1. Hôm nay, Phượng nghỉ học. “ Mình sắp chết rồi đi học chi nữa”. Ý nghĩ ấy cứ quấn chặt lấy chị từ khi chị nghĩ rằng mình không còn sống được bao lâu. Mọi thứ sao mà chóng vánh. Mới hôm qua chị còn cất liền mấy cái nhà khi chơi lò cò với đám bạn cùng lớp. Vậy mà!...
1 - Bỗng nhiên hai phiên chợ hoa cuối năm tôi không được gặp lại vợ chồng Thành Lợi đi chơi chợ Tết. Cả hai, vừa là bạn thân vừa là ông anh, bà chị kết nghĩa trong kháng chiến. Không những hai phiên chợ tôi đi tha thẩn một mình vừa săn lùng những chậu hoa gần giờ giao thừa, lại phải đảo mắt tìm......
Đã hơn mười ngày nay, máy bay toạ độ cứ bấm bom liên tục. Lớp học Báo chí đã qua nửa chặng đường, vậy mà phải chựng lại, vì tình hình chiến trường quá khốc liệt. Hơn năm tháng qua đi với biết bao lần hành quân, đổi chỗ, bom đạn, chết chóc, và hai đồng đội đã hi sinh…...
Tám tuổi tôi mong ước có một người đàn ông cho riêng mình. Người đàn ông cao to, tóc đen bù xù, râu quai nón đâm tua tủa, làm nghề bốc vác bặm trợn nhưng hết sức dịu dàng lúc bế con gái, đặt nó ngồi lên đùi, trìu mến vuốt mái tóc lơ thơ, rồi hôn lên chóp mũi nhỏ xíu làm nó cười khúc khích vì nhột....
Thật ra chị tên Phà Ca, Lê Thị Phà Ca. Hồi đó cha chị rất ghiền “Người vợ không bao giờ cưới”. Ngày mẹ chị sinh, biết chị là con gái, ông mừng húm. Không chút đắn đo, ông chạy ù ra xã đăng ký ngay khai sanh cho chị với cái tên của cô sơn nữ dễ thương trong tuồng cải lương ruột của ông...
Những bài thơ được trích từ tập thơ "dậy muộn", NXB Hội Nhà Văn- 2011...
Tám tuổi tôi mong ước có một người đàn ông cho riêng mình. Người đàn ông cao to, tóc đen bù xù, râu quai nón đâm tua tủa, làm nghề bốc vác bậm trợn nhưng hết sức dịu dàng lúc bế con gái, đặt nó ngồi lên đùi, trìu mến vuốt mái tóc lơ thơ, rồi hôn lên chóp mũi nhỏ xíu làm nó cười khúc khích vì nhột....
Những ngày cuối năm bận rộn, tôi vẫn chưa kịp lựa thiệp để gởi cho bạn bè. Quyển sách gởi tặng cho trưởng phòng cũ đã chuyển sang làm công ty khác vẫn còn nằm trên bàn dù giáng sinh đã qua được vài ngày. Bạn tôi gởi cho tôi một chú Monokuro Boo thay cho lời chúc mừng năm mới. Chú heo bằng nhựa nhỏ......
Chúng tôi xin mượn câu thơ: “ Những câu thơ em viết mất linh hồn” của nhà thơ Đinh Thị Thu Vân, trong tập thơ “ Một ngày ta ngoái lại” của chị, do NXB Long An ấn hành năm 2005 làm tiêu đề cho bài viết mọn này. Xin quý độc giả đọc nơi xuất thân của câu thơ trên, vì câu thơ cũng như người, nhiều khi......
Chưa bao giờ anh mong con gái anh về nhà như lúc này. Một sự giận dữ, một sự đau xót, như sóng biển, cứ dội từng cơn trong lồng ngực vốn đã yếu ớt của anh. Con gái anh thi rớt đại học, buồn, nhưng cũng không phải là cái gì quá ghê gớm đến mức như vậy. Cái chính là ở nguyên nhân thi rớt của nó,nó đã......
Đang truy cập : 59
•Máy chủ tìm kiếm : 25
•Khách viếng thăm : 34
Hôm nay : 10489
Tháng hiện tại : 242041
Tổng lượt truy cập : 8700142