Thứ năm 25/04/2024

NỘI DUNG CHÍNH

Ảnh minh họa (internet)

Nỗi buồn của sóng

Cuối tháng Chín, nước không còn là của riêng dòng sông. Nước tràn khắp ruộng đồng, bờ bãi. Những con đường, những nền nhà ngập mình trong nước. Khu tập thể giáo viên như một hòn đảo, nổi giữa biển nước mênh mông. Chiếc Composic Kiên Giang bé tẹo là phương tiện đi lại duy nhất lúc này . 

Chi tiết tin
Ảnh minh họa (internet)

Những đêm hè lặng gió

Gã đưa tay vuốt những hạt mồ hôi nhỏ giọt trên trán. Ba giờ sáng, Sài Gòn vẫn như một lò than khổng lồ, thiêu đốt cả con người và những giấc mơ xa xôi. Gã đưa tay bấm nút tắt radio, cố tìm lại giấc ngủ khó nhọc. Bởi lẽ chỉ vài tiếng nữa thôi, cái chung cư ngái ngủ này sẽ bừng tỉnh, gã giữ xe phải cuốn theo cái vòng quay hối hả của nó.

Chi tiết tin
Ảnh minh họa

Nụ cười của bé Mai

Mai là cô bé rất xinh xắn. Có điều bé Mai không thích cười và chỉ chơi một mình. Ngày ngày, cô bé chỉ quẩn quanh trong phòng với những trò chơi quen thuộc như xếp hình hay trò chuyện với mấy con búp đắt tiền mà mẹ mua cho. 

Chi tiết tin
Ảnh minh họa

Giấc mơ của Minh

Gió về. Gió thổi làm cho những cánh đồng, cỏ cây như đang nhảy múa một vũ điệu bất tận. Ngồi trong nhà, bỗng nhiên Minh cảm thấy buồn chán, mặc dù đồ chơi của Minh không thiếu món gì từ siêu nhân, xe điện cho đến những bộ lắp ráp mô hình đủ kiểu. Vậy mà Minh vẫn cảm thấy không vui. 

Chi tiết tin
Ảnh minh họa

CHUYẾN ĐI ĐẦU TIÊN

Mèo con reo lên khi biết mình được mẹ dắt đi chợ. Chắc có nhiều điều thú vị lắm. Mèo con nghĩ thầm trong bụng. Trước giờ, Mèo con chưa được đi chợ với mẹ lần nào vì Mèo con còn quá nhỏ. Muốn mua gì, Mèo con nói với mẹ thì không bao lâu, trong giỏ đi chợ của mẹ sẽ có đầy đủ những món ăn mà Mèo con ưa thích.

Chi tiết tin
Ảnh minh họa

Truyện ngắn của tác giả Vũ Thị Huyền Trang

                     Chuyến xe số 18
 
Chuyến xe số 18 chạy xuyên qua thành phố thường đỗ trước cửa chung cư vào lúc bốn giờ chiều. Có khi chỉ để đón hai mẹ con người đàn bà ấy.

Chi tiết tin
Ảnh minh họa

Truyện ngắn của tác giả Lê Minh Tú

CHUYỆN CỦA NHÀ THƠ
 
Lớp nằm tuốt trên lầu 2. Cửa nhìn ra con đường nối cổng trường với khu tập thể dành cho bọn học sinh xa nhà trọ học. Con đường mới mở. Rộng thênh thang. Và đẹp lạ lùng!

Chi tiết tin
Ảnh minh họa

BÀI HỌC CHO PI

Trong nhà, mọi người đều yêu thương Pi nhất. Hầu như tuần nào, ba mẹ cũng tặng cho Pi một món quà nào đó. Vì thế, phòng của Pi luôn chất đầy đồ chơi, lớn nhỏ khác nhau, và món nào cũng trông thật xinh xắn.

Chi tiết tin
Ảnh minh họa

Vai diễn

My từng đọc được ở đâu đó một trích dẫn nổi tiếng của đại văn hào WilliamShakespeare:
“Thế giới này là một sân khấu lớn, tất cả chúng ta đều là những diễn viên. Chúng ta diễn những vai mình đã chọn, hoàn thành vở kịch rồi ra đi.”

Chi tiết tin
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Sao rơi

Họ đã dứt khoát ly dị, đã ra tòa. Mọi thủ tục đã xong kể cả chyện phân chia tài sản. Cũng chẳng có gì nhiều để phân chia. Định không nhận chút gì cho mình ngoại trừ đồ dùng cá nhân. Cả căn hộ được hóa giá anh cũng nhường cho vợ và hai con. Cả chiếc bàn anh viết hằng đêm. Cả chiếc xe đạp cũ anh đi làm hằng ngày.

Chi tiết tin
Cọp giấy

Cọp giấy

Út Điệu lắc lắc cặp mông trước tấm kiếng, xoay một vòng rồi bước đi như người mẫu. Đâu đó truyền hình hàng xóm vọng qua một bài của sân khấu cải lương, Út Điệu đi theo tiếng đờn, hình như là bài Tứ đại oán. Điệu đờn buồn hiu mà Út Điệu đi nhún nhún thỉnh thoảng lại nhoẻn miệng cười tình.

Chi tiết tin
Ảnh mang tính minh họa

Giấc mơ có khuôn mặt đàn ông

Tám tuổi tôi mong ước có một người đàn ông cho riêng mình. Người đàn ông cao to, tóc đen bù xù, râu quai nón đâm tua tủa, làm nghề bốc vác bậm trợn nhưng hết sức dịu dàng lúc bế con gái, đặt nó ngồi lên đùi, trìu mến vuốt mái tóc lơ thơ, rồi hôn lên chóp mũi nhỏ xíu làm nó cười khúc khích vì nhột.

Chi tiết tin
Ảnh minh họa

Điều chưa trọn vẹn

Những ngày cuối năm bận rộn, tôi vẫn chưa kịp lựa thiệp để gởi cho bạn bè. Quyển sách gởi tặng cho trưởng phòng cũ đã chuyển sang làm công ty khác vẫn còn nằm trên bàn dù giáng sinh đã qua được vài ngày. Bạn tôi gởi cho tôi một chú Monokuro Boo thay cho lời chúc mừng năm mới. Chú heo bằng nhựa nhỏ màu trắng, gần như vuông vức giương mắt nhìn tôi. Tôi thay nhạc chuông điện thoại từ Last Chirstmas sang Happy New Year. Rồi cả đống "nhắc nhở" mua cái này, sắm cái kia chuẩn bị cho mấy ngày Tết. Mọi thứ rối tung cả lên. Chỉ có chú heo nằm nhàn rỗi trên bàn.

Chi tiết tin
Đứa con gái bướng bỉnh

Đứa con gái bướng bỉnh

Chưa bao giờ anh mong con gái anh về nhà như lúc này. Một sự giận dữ, một sự đau xót, như sóng biển, cứ dội từng cơn trong lồng ngực vốn đã yếu ớt của anh. Con gái anh thi rớt đại học, buồn, nhưng cũng không phải là cái gì quá ghê gớm đến mức như vậy. Cái chính là ở nguyên nhân thi rớt của nó,nó đã không chịu nghe lời anh, một kết thúc đã được báo trước. Nhưng anh sẽ làm gì khi gặp mặt nó.

Chi tiết tin
 

THĂM DÒ Ý KIẾN

Đánh giá của bạn về Website này?

Tuyệt vời

Tốt

Trung bình

Không có gì để nói

Rất xấu

THỐNG KÊ

Đang truy cậpĐang truy cập : 36


Hôm nayHôm nay : 6768

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 250429

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8708530